Edit + Beta: Vịt
**** Hôm nay t bị hỏng điện thoại các thím ạ TT khóc 1 dòng sông TT
Miếng cắn này của Hàn Mạc rất nặng, tiểu bảo bối được cha Hàn ôm trong ngực nghiêng nghiêng đầu, học theo sáp tới mở miệng nhỏ một miếng cắn lên cằm ông nội.
Dì Khương ở bên cạnh cả kinh, vội vàng đưa tay qua cản nhóc.
Thằng nhóc này hiện tại răng rất sắc, cắn liền không nhả ra.
Thiệu Văn Phong ngẩng mắt nhìn, vội vàng niết niết má Hàn Mạc bảo cậu buông ra, "Mau ôm bảo bối tới, lát nữa cằm cha đều bị cắn rớt."
Hàn Mạc quay đầu nhìn, tiểu bảo bối vừa thấy cậu nhìn mình, vội vàng buông răng nhỏ ra, lắc lắc thân thể cười khanh khách khanh khách, vừa cười còn vừa vỗ tay thịt nhỏ bộp bộp bộp bộp một đống âm thanh kêu không ngừng.
Cầm khăn ướt lau lau miệng cho tiểu bảo bối, Hàn Mạc bất mãn trừng mắt dạy dỗ, nói: "Sao cái gì cũng cắn, bo bo, bẩn."
Cha Hàn trừng mắt, gơ tay lên bộp một cái đánh lên trán Hàn Mạc, "Nói cái gì thế! Có biết nói không!"
Hàn Mạc bĩu môi, lại đưa khăn giấy cho Thiệu Văn Phong, ra hiệu anh lau lau chỗ mình cắn trên mũi, nước miếng.
"Cắn độc quá, mũi xót rồi." Thiệu Văn Phong đặt khăn giấy ở trên mũi xoa xoa, sờ sờ dấu răng trên chóp mũi, sáp tới hôn trán cậu.
Hàn Mạc trợn mắt trắng với anh, ôm tiểu bảo bối cầm lạc trên bàn ném vào trong miệng nhai nhai, quay đầu nhìn về phía cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-bien-dung-phu-hi-dung-chay/3144034/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.