Edit + Beta: Vịt
Trương Mạo nhấc chân dùng đầu gối thúc trên đùi Tống Tân Nghiệp, hai tay dùng sức đẩy một cái liền đẩy con gấu lớn đè trên người mình ra.
"Tống Tân Nghiệp, cậu đừng quá phận." Lau miệng, Trương Mạo mặt không biểu tình nhìn hắn.
Bị đẩy về sau hai bước, Tống Tân Nghiệp mím môi nhìn Trương Mạo, lãnh đạm xa cách trên mặt nam nhân làm cho trái tìm hắn thít chặt, co rút đau.
"Trương Mạo......"
Mở miệng, cũng chỉ có thể không tiếng độ hô ra tên nam nhân, lời còn dư lại đều nghẹn ở cổ họng không cách nào phát ra.
Hắn rốt cuộc phải làm thế nào, người đàn ông này mới sẽ nhìn thẳng vào mình? Hắn cho rằng mình đã biểu lộ tâm ý, cho dù người đàn ông này không chấp nhận, cũng sẽ nói với mình. Nhưng hắn biết rõ, mình sẽ không buông tay.
Hắn thích người đàn ông này, thật sự thích.
Trương Mạo thở dài, thả tay xuống đứng đó, ngậm miệng nhìn hắn.
Trong nháy mắt có một loại ảo giác Đại Kim Mao nhà mình bị vứt bỏ, nhưng hắn biết rõ, người người mặt so với Đại Kim Mao nhà mình khó trị gấp trăm lần.
"......" Hai người không nói gì với nhau.
Một lát sau, vẫn là Trương Mạo nhịn không được thở dài, đi tới trên ghế salon ngồi xong, giơ tay lên vẫy vẫy bảo Tống Tân Nghiệp tới bên cạnh.
Cụp đầu, sụp vai, Tống Tân Nghiệp sáp tới ngồi bên cạnh hắn, không nói chuyện.
"Cậu không có gì muốn nói?" Trương Mạo lấy thuốc ra châm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-bien-dung-phu-hi-dung-chay/3143983/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.