Edit + Beta: Vịt
Cho dù ghế sau của chiếc xe này rộng hơn rất nhiều, nhưng hai người đàn ông trưởng thành chen chúc ở chỗ ngồi phía sau cũng không có cách duỗi dài tay chân.
Quần Hàn Mạc đã bị Thiệu Văn Phong rút ra, áo sơ mi cũng cuộn tới trước ngực, lộ ra vết mổ được khâu lại kia, vết mổ vừa khép lại vẫn là thịt non màu hòng, Thiệu Văn Phong nheo mắt lại nhìn hồi lâu, ma xui quỷ khiến vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái.
Hàn Mạc khẽ run rẩy, tư thế cưỡi ngồi trên đùi anh suýt nữa sụp đổ, thân thể ngửa về phía sau đưa bụng về phía trước, Thiệu Văn Phong câu khóe miệng hai tay túm lấy eo cậu đỡ cậu, đầu lưỡi mềm mại nhưng thô ráp ấm áp giống như liếm kem theo vết sẹo từ dưới lên trên liếm qua, đôi mắt kia lại ngẩng lên cùng mắt Hàn Mạc rũ xuống nhìn nhau.
"Đau không?" Nhẹ nhàng hôn vết thương nhô ra, thanh âm Thiệu Văn Phong mang theo khàn khàn, một tay ôm eo lưng cậu, một tay theo cổ cậu dời xuống, dùng tay đè ấn hoa cúc làm cho anh nhung nhớ đã lâu.
Hàn Mạc lung tung lắc đầu, cậu không rõ ràng Thiệu Văn Phong hỏi chính là vết thương có đau hay không hay là hoa cúc có đau hay không, dù sao cậu lúc này đã cao cao vểnh lên hướng về phía cằm Thiệu Văn Phong, vừa nãy lúc được người đàn ông liếm bụng bộ vị dựng lên đã đụng vào trên môi người đàn ông, xúc cảm mềm mại làm cho thân thể cậu khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-bien-dung-phu-hi-dung-chay/3143923/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.