Có được WeChat của Tống Thiên Trạch, Lạc Hàn như tìm thấy lục địa mới, cậu tranh thủ lướt xem vòng bạn bè của hắn, nhưng chưa tới hai ngày liền phát hiện vòng bạn bè của hắn hạn chế cậu, điều này khiến Lạc Hàn rất khó chịu.
Người ta chỉ vì những lúc quan trọng cần đến sự giúp đỡ của cậu nên mới add WeChat của cậu thôi.
Cậu mềm mại nằm nhoài lên bàn, khẽ bĩu môi, “Quỷ hẹp hòi.”
ID WeChat của Tống Thiên Trạch là số điện thoại của hắn, nickname WeChat chính là icon một quả bóng rổ, avatar và hình nền đều là ảnh Jordan ôm bóng rổ.
Xem ra cậu ấy vô cùng thích bóng rổ.
Jordan có lẽ là thần tượng bóng rổ yêu thích của cậu ấy nhỉ.......?
Lạc Hàn ngay lập tức đổi biệt danh của hắn thành “Chó lớn Tống”, đổi xong còn ngồi đó cười hết nửa ngày.
Không phải vì cái gì khác, chỉ là hôm nọ nhìn thấy dáng vẻ Tống Thiên Trạch ngồi trước cửa phòng ký túc thực sự quá giống một chú chó lớn canh cửa, cậu chỉ đơn giản cảm thấy nếu không đổi biệt danh cho hắn thành tró thì thật là có lỗi với bản thân.
Tống Thiên Trạch nói Lạc Hàn mưu mô nhưng thực ra lòng dạ của hắn cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam, sau khi ẩn vòng bạn bè của mình với Lạc Hàn, bản thân lại như không có việc gì tiến vào vòng bạn bè của cậu dòm ngó. (Khứa này hề hước ghê:)))
Kỳ thực thì sâu trong lòng hắn vẫn luôn rất tò mò, một người giống như Lạc Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-ban-cung-phong-bi-my-nhan-thu-gay-roi/2400783/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.