Vệ Anh đảo mắt, suy cho cùng thì vẫn nên lấy đại cuộc làm trọng nên đã sắp xếp lại khẩu cung để trình bày: “Do bà Trương đi tập thể dục buổi sáng đã báo án, bà ấy định 6 giờ sẽ xuống lầu tập thể dục, nhưng khi ấn thang máy thì không thấy gì. Bà ta tưởng thang máy bị hư, nên đi bộ từ tầng 3 xuống, kết quả là vừa xuống thì nhìn thấy một nửa thân người nằm ngoài thang máy.”
“Lúc đó trời hãy còn tối, chỉ có mỗi ngọn đèn sáng. Bà lão nhìn không rõ nên mới đi tới để xem cho kỹ, thì phát hiện ra thi thể nằm ngay cửa thang máy. Vì khiếp đảm quá nên đã nhanh chóng báo án, đến bây giờ tim vẫn còn đập thình thịch nữa là.”
Lâm Canh bông đùa một câu: “Tính ra bà lão này cũng tỉnh táo đấy, phải tôi thì tôi đã làm um lên cho cả khu chung cư thức dậy rồi. Đâu thể một mình hưởng trò vui được, phải chia sẻ cùng nhau chứ ha.”
Khưu Diêu không muốn nghe nữa, nên vẫy tay gọi vài người tới: “Nghiệm thi xong rồi này, mấy người tới khiêng thi thể ra ngoài đi.”
Vệ Anh không giấu được vẻ phấn chấn: “Còn không phải vì ở khu này có cục trưởng Cận à? Nghe đâu mấy cô mấy bác xem ông ấy như thần thánh á, thường hay nghe ông ấy nói về mấy kiến thức báo án này nọ nên cũng ghi nhớ rõ ràng lắm. Ở hiện trường còn chẳng có dấu chân nào khác cơ mà.”
Lâm Canh lên tiếng phản bác: “Nếu có dấu chân thì đã tốt rồi. Bên phía cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-may-nghi-van/949449/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.