Tôi về Nha Trang cũng chả nghỉ ngơi rồi lên dọn nốt đồ.
- Hai làm gì đấy?
- Xếp đồ, không thấy à?
- Hai không ở đây nữa à?
- Không làm phiền mọi người nữa, dù gì mẹ anh cũng có mua một chỗ khá gần đây cho mấy người kia mà.
- Ở đâu vậy hai?
- Cách quán coffee khoảng 500m.
- Sao hai biết mọi chuyện mà chả nói gì vậy?
- Thì biết nhưng không dám chắc mà, vừa rồi về kiểm chứng thôi.
- Mai hai hãng đi, vừa đi đường xa về cứ nghỉ đã hai.
- Không phải lo, hai còn đợi cô chú về chào rồi mới đi hẳn mà.
- Ly sang dọn giúp hai nha?
- Chỗ đó hai tới rồi, mấy người kia ăn ở cũng sạch sẽ lắm.
- Rồi hai vẫn học ở kia chứ?
- Chắc rồi, chỉ là muốn tự do chút thôi mà.
Dọn dẹp xong đánh xe sang nhà kia.
Gọi cho mẹ.
- Chắc mày vào tới đấy rồi chứ con?
- Con dọn dẹp cũng xong rồi. Giờ sang căn nhà ấy rồi.
- Chỗ đó tao thuê thôi, có gì tự lo liệu nốt đấy.
- Mong mẹ nhớ những gì con nói.
- Biết rồi, nhưng gặp bất cứ chuyện gì cần thì phải gọi tao.
- Còn tuỳ, nếu con vẫn còn cách sử lý.
- Vậy thực sự mọi việc mày đã biết hết từ trước?
- Con đã nói rõ rồi mà.
- Thôi, sống tốt vào con nhé.
Vào nhà thì dòng số điện thoại chủ nhà vẫn kèm dán cho thuê.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567651/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.