Ơ định, nay dậy muộn ợ. 6h24 mới bò dậy. Nhưng cũng may, lâu lắm được giấc ngủ sâu.
Chạy vội đi vscn rồi vòng xuống ăn sáng luôn.
Nhỏ Ly mắt sưng húp, chẳng nhẽ vì lời nói của tôi. Nhỏ thấy tôi nhìn lên rồi lại quay xuống ăn. Tay nhỏ thì băng kín, có vẻ khá căng.
- Nay con dậy muộn hả P? Cô H
- Vâng. Không giúp cô được.
- Ơ hay cái thằng này, cô nhờ mày chú có phải bắt ép đâu.
- Dạ. Hì
- Chuyện hôm qua của con Ly cô cám ơn con.
- Dạ không có gì đâu cô ạ.
- Con còn đau không?
- Cũng đỡ rồi cô ạ, mà chú đâu rồi cô?
- Chú đi có việc từ sớm rồi, mà con ăn đi kìa còn đi học.
Ăn vội bữa sáng xong chạy lên lấy cặp rồi phóng đi luôn.
Chợt có tiếng nhỏ Ly.
- Này, điện thoại.
- Hả?
- Quên điện thoại này.
- Ờ, cám ơn.
- Đó là người yêu của ông hả? (Máy tôi vẫn để hình Nhi làm nền)
- Đã từng.
- Bạn ấy đâu rồi?
- Bên người ta.
- Xin lỗi.
- Sao phải xin lỗi. Thôi bye.
- Mà cho tôi đi nhờ với.
- Đạp điện đâu?
- Hỏng rồi.
- Lên đạp.
- Tay tôi này.
- Được lắm, tạm ứng cho lần này.
Vậy là cái thân đau của tôi lại phải gồng mình đạo xe chở nhỏ.
- Khi xưa anh hai tôi cũng hay chở tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567608/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.