Vậy là xong ngày đầu giải mà chẳng có cái vẹo gì.
- Sao? Mày thắng mà trông mặt bí sị thế? Cu Lâm
- Mày có chỗ nào yên tĩnh chỉ cho tao.
- Mày ngáo à? Tâm trạng vậy?
- Có lẽ, con người rất yếu đuối mà.
- Mày uống được rượu không?
- Làm gì?
- Tao với mày ra một chỗ uống.
- Ok.
Nó dắt tôi đi, nó còn tạt vào một quán nhỏ sách ra đôi quả dừa.
- Rượu cmm à?
- Đéo biết thì câm và làm theo.
- Vcl.
Ra một dãy đá nhỏ ven bờ biển. Có một phiến đá bằng phẳng.
- Muốn ăn ngon hay nốc luôn?
- Ăn để khi khác, giờ uống thôi.
- Ok.
- Mày vó chỗ này cũng hay đấy.
- Ngày trước tao và người yêu hay dẫn nhau ra đây...
- Làm gì?@@
- Bỏ cái mặt dê ấy đi, bọn tao ra đây ngắm biển, ngắm sóng.
- Vậy giờ người yêu mày đâu? Tao xem mặt cái.
- Cô ấy á? Đã tan vào dòng nước biển kia cách đây nửa năm rồi.
- Tao xin lỗi.
- Cô ấy bị ung thư, nhưng không nói với tao một lời, để rồi một ngày đột ngột tời khỏi đời tao.
- Tao nghĩ mày vẫn còn may mắn hơn tao. Ít ra thì hai đứa mày cũng yêu nhau đến lúc...
- Chết. Không sao đâu, tao phải sống tốt để cô ấy mỉm cười mỗi khi dõi theo tao chứ.
- Ừ.
- Vậy chuyện của mày?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567602/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.