Sáng ra lại lịch cũ, vừa chạy lên sân thượng thì nhỏ Lan đang phơi quần áo bên kia.
- Sáng ra đã giặt rồi, chăm vậy.
- Hì, tại tối qua lười đó.
- Vậy khen sai à?
- Thì mình chăm việc khác á.
- Việc gì ạ?
- Nấu cơm, rửa bát, quét nhà.
- Mấy cái đấy mình cũng làm được.
- Dậy sớm.
- Thế gì đây.
- Thức khuya học bài.
- Chịu.
- Hi hi, lười học là cái chắc rồi.
- Không phải lười học, đó là giữ gìn sức khoẻ.@@
- Thôi đi ông ạ.
- Vậy bạn chăm chỉ cho mình ăn ké một bữa sáng.
- Đâu dễ thế được.
- Sao nữa?
- Tại.....tại....nay mình mua bánh mì.
- Ha ha, hay cô nương lại không biết nấu hả?
- Hứ, nấu cơm là cắm nồi điện chứ bộ.@@
- Ax. Vậy cũng tính hả?
- Chứ sao nữa.
- Vậy hàng ngày chị ăn kiểu gì mà sống?
- Hông phải chị. Mọi ngày mẹ tui nấu hết.
- Vâng, cô nương chăm quá.@@
- Chứ sao nữa?
- Vậy nếu mẹ không có nhà?
- Trước tôi sang bên đấy với cô chú, nhưng giờ....
- Tại tôi hả?@@
- Chứ sao nữa?
- Vâng em chịu chị rồi, 17 tuổi đầu chỉ biết cắm cơm.@@
- Tại...tại tôi còn đi học võ chứ bộ.
- Tôi cũng học võ này, vẫn biết nấu ăn đó thôi.
- P khác, tui khác.
- Vâng em chịu. Ha ha ha.
Xong tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567599/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.