Hôm nay ngày cuối bên Nhi rồi, sáng ra mà lòng đã buồn như dẫm c*t.
Xuống ăn sáng với một bữa đông đủ, ấm cúng, hạnh phúc. Cả nhà ăn phở bò, công việc chủ yếu trong bữa ăn của tôi là ngồi ăn phần mình và thêm chỗ Nhi gắp. Hai bên bố mẹ thì cứ nhìn rồi cười, nhưng éo ngại, ăn ngon hơn hay sao ý.@@
Vì nhà Nhi sẽ đi từ chiều nên nay hai sếp quyết định làm một bữa coi như tạm chia tay. Tất bật từ sáng đến gần trưa thì có điện thoại. Ông L, có việc éo gì nhờ?
- Em nghe.
- Ra quán X gặp anh có việc.
- Quán X, anh về....
- Thì có việc.
- Việc gì gấp thế?
- Ra rồi nói rõ.
- Ok.
- Mà đi mình thôi.
- Sao nữa?
- Cứ vậy nhớ. Xong cúp máy.
Việc éo gì nhờ? Mà cứ ra cho đỡ tò mò, tránh mãi mới qua được Nhi để đi.
- Lâu vậy mày?
- Không cho Nhi đi theo.
- Thế là chết cậu em rồi.
- Kệ em. Mà việc gì?
- Thằng cha mà có con bị đi viện ý.
- Sao?
- Từ qua thấy hắn tụ ở đâu một đám.
- Thì sao?
- Anh lo cho....
- Ông anh tốt vler.@@
- Lo éo gì cậu. Lo cho mọi người kìa.
- Vcl.
- Anh nghĩ hắn định chơi nay mai lên từ HN về trong đêm.
- Khổ thân. Ha ha
- Không đùa, có.......đang nói thì lại có điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567562/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.