Tôi và cả đám nhìn dáng nhỏ kia chạy đi mà cười rung nhà. Éo ngờ nhỏ quay lại ngay, ôm theo cây tuýp sắt.
- Em gái anh chơi trội vler. Tôi trêu ông L
- Đừng làm nó bị sao đấy.
- Gì thế? Em tay không nhỏ ôm hàng kìa.
- Ừm. Mà nó tên Thuý, Phạm Trần Ngọc Thuý nhé. Cậu mà nhỡ tay đánh nó chết thì ghi hộ anh lên bia mộ, anh còn bận cưới vk.
- Vãi tên, tốn tiền khắc bia đấy. Mà cô em gái này anh nhặt ở đâu vậy? Đến thằng em mà giờ mói cho biết.
- Chú quan tâm làm gì? Mà tiền khắc đá anh lo, ok.
- Không, chưa hiểu sao anh lại nhận của nợ này thôi.
- Anh nói xấu tôi đủ chưa? Nhỏ hét lên rồi định vụt em, đưa tay ra đỡ rồi nắm luôn cây tuýp.
- Ờ thì chẳng may. Anh L thở dài. Nói như nhỏ không tồn tại
- Số anh khổ thôi. Tôi cũng chả nhớ là nhỏ ở đấy. @@
- Cậu kém anh à? Bao nhiêu em gái.
- Nhưng không phải của nợ như anh.
- Anh khổ từ nhỏ mà, đâu được như chú.
Nhỏ ức chế quá không chịu được nữa bật khóc. Tôi thì chịu, lôi điếu 3 số ra hút.
Ông L cũng vẫn nhây, không thèm dỗ.
- Ê không hút nhớ.
- Sao?
- Cậu hút anh lại....thèm.
- Thì sao? Ảnh hưởng kinh tế?
- Mùi thuốc ám, lát gặp các bô lão.
- Rồi, anh ra ngoài đi để em hút.
- Ừ. Ông quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567516/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.