- Vi à? Sao....?
- Khi đó em vừa qua nhà bác về...
-......
- Lúc anh rẽ vào đường đó em có nhìn thấy anh. Em biết lớp anh đang đi chơi mà sao giờ ấy anh lại ở đó. Nên em đi theo anh....
-.....
- Nhưng một lúc không thấy anh đâu rồi xe em tự nhiên lại hỏng. Tối nên em có gửi xe ở một shop quần áo quen ở đó rồi bắt xe ôm đi.
- Rồi.
- Em thấy anh lằm bất động ở đó, chân trái bị xe đè lên toàn máu.
- À ừ nhỉ, xe anh đâu rồi.
- Vẫn chỉ quan tâm cái xe thôi à. Vi nói gắt mà em chả hiểu vì sao.
- Ơ....
- Anh L đến mang về rồi, anh ý bảo là nhắn cho anh chuyện gì đó anh đã lo xong rồi. Anh ý đêm qua cũng ở đây nhưng về có việc rồi.
- Ừ. Cám ơn em.
- Thôi em về đi học đây.
- Bye em. À mà giúp anh không nói bất cứ ai khác biết nhớ.
- Dạ. Mà chiều em lại vào.
- Vào làm gì? Phiền em lắm.
- Em không phiền.....
Một ngày ở viện thực sự hết sức buồn tẻ.
Hôm nay ngày thứ 4 lằm viện. Vi vẫn vậy như theo lệ tới chăm tôi, vẫn câu trả lời "em không thấy phiền". Hôm nay cũng vậy, em đến rồi ra ngoài mua cháo cho tôi.
Vi vừa sách cháo vào thì có tiếng gõ cửa. Ai nhỉ?
Và người vào sau Vi là Nhi. Vi thấy vậy thì đi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567500/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.