Vẫn như vậy hạnh phúc lại đến với tôi vào cái ngày ấy. Tạm để em ở lại để về theo lệnh gọi của sếp, thôi thì chiều lại vào với em.
Chiều 2h đã chuẩn bị rồi vào thăm cô ấy. Vân thấy em thì bảo về nhà đã tối vào, còn em ở lại chăm sóc cô ấy. Vẫn ngủ như mèo, nhìn em ngủ như con mèo con mà em lại càng thấy yêu hơn.
Em ngồi vào cạnh giường cô ấy rồi ngủ quên lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy thì đã thấy cô ấy dậy rồi và đang ngồi nhìn em.
- Mấy giờ rồi?
- Hì 4h rồi anh.
- Sao không gọi dậy?
- Hì tại thấy anh ngủ ngon quá.
- Chỉ ăn với ngủ thế này thì chết.
- Anh đẹp mà lo gì.
- Ai bảo tự lo đâu. Lo con heo đây này
- Thế sao còn yêu? Chu mỏ lên, thể là em cắn cho một phát à nhầm hôn cho một phát.
Ngồi như vậy mải nói chuyên tới lúc chợt nhớ ra thời gian thì đã 7h tối rồi.
- Chết, muộn thế rồi à. Em đói chưa?
- Dạ cũng đói rồi anh.
- Rồi, ngồi đó anh đi mua cháo cho.
- Ăn cái khác đi anh?
- Không được đang là bệnh nhân mà.
- Không chịu đâu mà.
- Bao giờ ra viện anh dẫn đi ăn sau.
- Anh nhớ đó.
- Ừ. Ăn như heo à.
- Hì thế mà có người yêu á.
- Rồi chịu cô rồi.
Xuống mua cháo cho cô ấy xong đi lên thì Vân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567451/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.