Mọi thứ về con người cậu, người ta biết được, đều là giả.
Thế nhưng duy chỉ có việc cậu là Gay, thì là thật.
- --
Vì cái gì?
Rút cuộc là vì cái gì?
Mẹ cậu lại nhẫn tâm ngay từ khi cậu còn rất nhỏ, nhỏ đến vô hại, đã thích nhốt cậu vào một căn phòng kín thực nhỏ để trừng phạt?
Vì cái gì mà bỏ đói cậu gần 4 ngày trời trong khi dẫn người chị song sinh của cậu đi dạo chơi?
Khiến cậu mắc hội chứng sợ cảm giác đói vĩnh viễn không thể nào có thể chữa được.
Cậu đói, cậu khóc, không ai biết, hoảng loạn đến mức tự cào bản thân mình đến nát bươm rớm máu.
Cậu đã nghĩ mình sẽ chết rồi.
Cho đến khi chú chó nhỏ của nhà hàng xóm nhảy qua hàng rào nhà cậu phá loạn ngay góc tường cậu bị nhốt, mới khiến người hàng xóm phát hiện ra những tiếng khóc yếu ớt của cậu.
Khi ấy, cậu mới chỉ bốn tuổi.
Mới chỉ bốn tuổi...
Cứ như thế, ôm trong lòng một cụm gai, mà lớn lên.
- --------
Đưa tay lên nghịch nghịch những lọn tóc đen nhánh của Gia Huy,
Người này, cũng đã từng chịu tổn thương nhiều như thế.
Bị chính người mà mình yêu thương nhất, phản bội.
Người gọi là vợ kia cùng tình nhân lập mưu đẩy chính người chồng đầu ấp tay gối với mình ra ngoài đường. Thậm chí không hề e ngại gọi cả đàn anh chị tới dằn mặt ép ký đơn ly hôn.
Như thế, là tình yêu à? Hạnh phúc à?
Thôi thì,
Tốt hơn hết, vẫn cứ là ở bên em thì hơn.
Gia Huy, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-hay-cong-deu-khong-quan-trong/1354802/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.