Nhà em khuất dần sau góc phố, tôi dừng lại thở phào nhẹ nhỏm, trống ngực vẫn đập liên hồi, em vẫn sống tốt, anh chỉ cần vậy thôi...Tiếp tục đạp qua từng con phố Sài Gòn, tôi đạp xe đến nhà chị Hoàng, nhà chị là một căn hộ chung cư bên quận Tân Phú. Tôi đạp nhanh lẹ xuống đó, đi thang máy lên đến, đứng trước cửa nhà chị, chiếc cửa mà trước đây tôi đã chờ nó hàng trăm lần.
”Kinh..coong“. Tiếng chuông cửa vang lên tôi hồi hộp chờ đợi. “Cạch” người mở cửa không phải chị mà là “mẹ nuôi“. Mẹ nhận tôi làm con nuôi khi lên lớp 9 tôi hay qua nhà chị chơi nên thân với mẹ chị luôn, nên mẹ chị bảo muốn có con trai nên nhận tôi, tiếc là bố chị mất khi chị còn nhỏ...
-”Cho hỏi cậu là ai vậy? “– Mẹ chị vừa hỏi vừa đeo mắt kính
-”Mẹ” - Tôi bay vào ôm bà
Hơi ấm người mẹ, đã lâu lắm rồi, tôi hạnh phúc ôm chặt lấy bà như sợ bà vụt mất khỏi cơn mê...
-”P hả con, con Hoàng nó kể mẹ giờ con bên Pháp mà? “
-”Con về thăm mẹ với chị đây “– Hơi láo thật..
Tôi và “mẹ nuôi” ôm ấp xong cũng đi vào nhà. Ngồi lên bộ ghế Salon, nhìn cảnh vật căn nhà, nó vẫn như vậy, bao cảnh vật xung quanh hiện ra. Chắc gần 1 năm rồi tôi chưa đến đây...
-”Chị đâu rồi mẹ? “– Tôi hỏi khi đang uống ly nước
-”Nó tí nữa về đấy, để mẹ đi chợ nấu ít đồ ăn”
-”Vâng”
Tính bà là vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-giup-viec-va-co-chu-nho/2192787/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.