Tôi bối rối theo phản xạ che lại
Nhưng rất may Hạ Âu chẳng nhìn vào phòng tôi
Khi Hạ Âu đi rồi tôi vẫn thẫn thờ đứng đó
Tôi buồn...
Tôi buồn vì khi đi ngang phòng, biết tôi ở đó nhưng chẳng thèm ngó ngàng gì đến tôi
Nếu quan tâm, có lẽ em sẽ nhìn vào coi tôi đang làm gì chẳng hạn
Chạy ra đóng cửa phòng lại, tôi chọn một bộ đồ đơn giản để đi học, vì đồng phục nằm bên Pháp rồi còn đâu
...
Xuống dưới nhà, tôi cùng Hạ Âu lên chiếc ô tô của ông chủ đến trường
...
Tôi nhập học một cách bình thường, cuộc sống xưa cũ trở về lại một cách bình thường
Hạ Âu, con bé vẫn lạng lùng vốn có. Ngồi học tôi chẳng thể tập trung nổi, chăm chú nhìn nó suốt thời gian học
Mọi việc lặp đi lặp lại theo quỹ đạo cho đến khi...
...
Tôi đã nghỉ học một ngày vì bị cảm do tắm mưa
Sáng hôm sau tôi bước vào lớp, vẫn còn hơi ngáp ngủ. Hạ Âu bước về chổ ngồi
Tôi nhắm mắt lần mò về chỗ ngồi cuối lớp của mình
Lúc đến nơi mở mắt ra tôi hơi giật mình
Cô gái mang bộ áo dài, mái tóc hạt dẻ phủ trên lưng đang úp mặt xuống bàn ngủ
Mùi hương hoa hồng làm tôi mê mẫn càng thêm mụ mi đi
Đúng vậy...
... Chỉ có thể là Rose chứ không thể ai khác
Tôi bình tĩnh lại, bỏ cặp xuống và ngồi bên cạnh tận hưởng dây phút đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-giup-viec-va-co-chu-nho/2192740/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.