Tác giả :Lạt Ma
Rạch Giá...
Sau ngày Giám đốc Sở Hòa Bình không may qua đời cho đến ngày hôm qua,trong giới quan quyền Kiên Giang,ai cũng cụ bị quà cáp tới nhà Trương Hửu Thành vừa chúc mừng vừa có thể tỏ lòng hiếu kinh với Tân lảnh đạo .Ậy,chuyện gì có thể lề mề nhưng chuyện này không thể chậm trể được,hơn nửa còn phải càng sớm càng tốt.Đây là đạo lý trong quan trường,cũng như câu ông bà thường dạy ‘ăn cổ đi trước ’ vậy.
Gần đây,trong Sở,cụm từ ‘Giám Đốc Thành’ hoặc ‘Thành Giám Đốc’ rất ư là phổ biến,được nghe từ cửa miệng của hầu hết mọi người một cách vô cùng thân thiết.Tuy chưa chính thức nhưng đâu có sao chứ,chờ tới lúc có công văn thì đã quá muộn màng rồi,sẻ mất đi rất nhiều ý nghỉa trọng đại...Trong quan trường,phải biết nhìn xa trong rộng,phải biết gió thổi chiều nào để phất cờ hò reo mới có thể sinh tồn và đường quan rộng mở.Bởi vậy,lóng rày,vừa thấy Trương Hửu Thành từ xa thì lắm người tranh nhau tới chào hỏi,miệng không ngừng kêu ‘Giám đốc Thành’ một cách sùng bái...
Nhưng sáng nay đã khác rồi...Không biết từ đâu,chuyện Trương Hửu Thanh không phải là ‘chân mạng thiên tử’ của Sở CA Kiên Giang đã lan truyền khắp Rạch Giá,nhưng không phải ai cũng biết,người biết thì bán tín bán nghi thầm nghỉ không thể nào đâu,miếng thịt gà đã vào tới cổ họng có lý nào bị ói trở ra? Nhưng đến khi nghe được tin gả Thiếu úy thân tín của Trương Hửu Thành có lẻ chưa biết tinh hình ‘chiến sự’ hay lở mồm mà khi vừa nhìn thấy lảo từ xa đã nhanh chân đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-duc/680232/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.