Chương trước
Chương sau
42A : Chấn Động
Tác giả :Lạt Ma
******
-“Vệ Lan...Hay là mình quá đa nghi ?” Sau một hồi quan sát.Hắn thấy người đàn ông kia tuy có những cử chỉ khả nghi nhưng hình như vô hại,hoàn toàn khác với những lần trước,đụng độ bắn nhau ì xèo...
-“Theo kinh nghiệm của tôi..Không đâu..Người nầy đang theo dỏi mình” Nghe hắn hỏi,Vệ Lan trầm ngâm...Lam Điền lắc đầu...đáp.
-“Hi hi..Nà...Chúng ta cùng nhau chụp một tấm hình ha..Anh đứng giửa làm James Bond...Có mỷ nử bao quanh” Hắn nháy mắt với Vệ Lan,đồng thời đưa di động cho nàng.Vệ Lan hiểu ý...
Chúng nử sửng sốt..Mới vừa khẩn trương nói có người theo dõi mà,sao bây giờ có nhả hứng chụp hình?Không biết hắn muốn giở trò quỷ gì đây. Nghỉ thì nghỉ vậy chứ vẩn vuốt tóc,tạo hình tạo dáng...Một đám mỷ nử ỏng ẹo vây quanh hắn chụp hình khiến nhiều người,nhất là đám đàn ông đực rựa trầm trồ ganh tỵ,mon men tới ngắm. Dỉ nhiên Trịnh Toán cũng lợi dụng cơ hội để tới gần đứng cười cười ra vẻ ngưởng mộ,gã không ngờ vai chính để chụp hình chinh là mình..Lam Điền lợi dụng hoàn cảnh để đưa gương mặt gả vào ‘tâm điểm’...
Là một người tháo vát,đầu óc lanh lẹ cho nên hai ngày nay,từ lúc đặt chân tới Cao Lảnh ,với bộ dáng sang trọng của thương gia việt kiều.Trịnh Toán rất dể dàng làm thân với người đja phương khi nói muốn tìm hiểu hoàn cảnh trước khi đầu tư.Người dân miền Nam mà,thật thà chất phát,lại rất hiếu khách nhất là khi nghe được Toán là thương gia nước ngoài về xứ muốn đầu tư cho nên rất là nhiệt tinh trò chuyện.Bây giờ chỉ cần nói đến cụm từ ‘Chủ tịch Đức ‘ thì ‘ông Tám,bà Tám’ (Ý nói người nhiều chuyện) như được gãi đúng chổ ngứa,liền thao thao bất tuyệt móc ruột ra mà kể.Nào là khoe Cao Lảnh sắp có TTTM xịn do người Cao Lảnh đầu tư đó nha ,chứ không phải là vốn nước ngoài...Còn nửa hai thằng Nguyển Thông và Thái Hửu Cơ đều bị Chủ tịch Đức vì dân trừ hại..Mèn ơi,lúc đầu thấy cậu ấy trẻ ai cũng hết hồn ,giờ ai cũng biết Chủ tịch Đức tuy trẻ nhưng là nhân tài...cô Phương Linh thật là biết chọn bạn trai,bẻ lái một cái cụp khiến cậu Phát con Trưởng ban Đồng ôm hận ngàn thu...Nào là Nhắc tới Trưởng ban Đồng khi không bị nổ lo ga mà chết..Aiz...Còn cái vụ cột đèn rổng ruột nửa,nghe nói cũng vì cái vụ nầy mà Chủ Tịch Đức và Trưởng ban Đồng bất hòa...Hi hi..Nghe nói cô Hồng Ngọc hình như ‘kết’ Chủ tịch Đức lắm... nhà của Trưởng ban Đồng hình như là đối với Chủ tịch Đức hình như là có thù truyền kiếp á...Phụ nử của cha con đều bị Chủ tịch Đức...he he...
Đây là những lời Toán thu lượm được...Cái mà gả thích nhất là ‘nhà của Trưởng ban Đồng hình như là đối với Chủ tịch Đức hình như là có thù truyền kiếp á...’ Thật hay không thì không cần biết chỉ cần thêm một chút ‘lửa’ ...Ậy...dể thôi mà...Toán thầm quan sát một hồi rồi quay lưng bỏ đi...
“Người nầy nhất định có vấn đề...Có cần theo dỏi không?” Vệ Lan nói nhỏ...
-“Hi hi..Chuyện nầy không cần cố bận tâm...” Hắn cầm di động chọn những hình có nét mặt của Trịnh Toán gỡi đi...
-“Anh đang làm gì vậy?” Thụy Vủ thấy hắn đang ở bên mình mà cứ bấm bấm di động hoài,nàng có chút tức giận
-Xong rồi...Bây giờ đói bụng ..Chúng ta đi ăn ha...
-“Không..Về nhà gọi nhà hàng mang tới,ở nhà ăn vui hơn..Vừa hát Karaoke vừa ăn..vui hơn nhiều..”Tú Nhi đề nghị.
-“Đúng đó..Lâu quá không nghe anh đàn hát rồi...Cứ quyết định như vậy...” Tuyết hưởng ứng...
-“Đúng đó..” Yến ,Phương Linh ,Thụy Vủ nhao nhao.
-“Anh biết đàn hát sao?Có khó nghe không vậy?” Hải Yến nửa trêu chọc nửa hoài nghi.
-“Hi Hi Ha ha..” Thụy Vủ,Tú Nhi,Phương Linh,Tuyết,Yến bật cười thích thú khi có người hoài nghi hắn về mặt nầy...
-Ậy..Hát hay không bằng hay hát mà..Nếu tôi hát hay thì bây giờ là ca sỷ nổi tiếng rồi..Hi hi...
-“Anh đừng lo..Cho dù anh hát khó nghe cở nào..Anh là ông Chủ thì tụi nầy sẻ vổ tay ủng hộ..Có phải không Lam Điền,Vệ Lan..” Hồng Ngọc pha trò..
-“Hi Hi..Phải như vậy mà...Nếu không sẻ bị đuổi việc” Vệ Lan,Lam Điền mĩm cười phối hợp.
Thanh Tình nãy giờ không nói tiếng nào nhưng trong lòng cảnh giác.Trước kia,khi hắn đến nhà nàng đã có dịp nghe và từ đó nàng ‘falling in love.’ Nàng đang sợ có người ‘đi’ trước mình.
-“Vậy thì cám ơn trước nha...”Đức mĩm cười...
-“Hôm may vui như vậy,hay là uống chút rượu...Nhà tôi có vài chai Chivas 25” Đến lượt Hồng Ngọc đề nghị...
-“Chivas 25? Thôi đi...” Đức nghe ‘Chivas 25’ liền nhớ tới lần trước,có chút sợ hãi..Rủi uống say,Tú Nhi,Thụy Vủ,Phương Linh,Yến Tuyết thì không sao,nhưng có Thanh Tình ,Hồng Ngọc ,Lam Điền,Vệ Lan..Rủi có gì thì là chuyện lớn a..
-“Anh có phải là đàn ông không vậy?Sợ say à?Sợ thì uống chút chút thôi..Như vầy đi.tôi uống ba ly,anh uống ...nửa ly..Vậy được chưa?” Lam Điền tưởng hắn không biết uống rượu,có ý khích tướng...Nàng muốn nhân dịp nầy cho hắn biết tay...
-“Cứ quyết định như vậy đi...Đêm nay vui một bửa...Đức Tổng,anh không làm tụi nầy mất hứng chứ?Tú Nhi...Nói dùm một tiếng đi...” Hồng Ngọc từng bước ép sát tới...
-“Mọi người đã nói như vậy..Thì anh chìu họ đi..” Tú Nhi lườm...
-Vậy được..Uống ít thôi nha...
-“Như vậy mới phải chứ..” Trong lòng có ‘quỷ’...Hồng Ngọc mĩm cười,nàng đã có ý quyết tâm cột chặt vào hắn.Nàng đã tính rồi,tối nay cho hắn say rồi nàng sẻ trần truồng nằm trong lòng hắn..Có những người đàn bà của hắn ở đây..Hắn đâu có thể phủi bỏ trách nhiệm chứ?Chỉ cần như vậy là được rồi,chuyện sau này từ từ sẻ tính sau.
...
Trịnh Toán nào biết gả đã được ‘tỉ mỉ’ chụp hình và bây giờ gương mặt của gả đang được bà chủ Tiên và Vỏ ca phóng to để đám đàm em chụp lại để dể ‘làm việc’...Chuyện của Đức ca giao phó,chị Tiên rất khẩn trương nhưng không cần chị Tiên khẩn trương, Vỏ và đám đàn em sẻ truy lùng hành tung của Trịnh Toán.
-“Nhớ kỷ gương mặt chưa?Tụi bây đi lùng coi nó ở nơi nào...Khi phát hiện thì báo về,coi nó tiếp xúc với ai,làm gì...”Vỏ nghiêm nghị dặn dò.Chị Tiên ngồi gần đó.nét mặt âm trầm..
-“Yến chí đi Chị Tiên...Cao Lãnh nầy có bao lớn,mình người đông thế mạnh.Rãi người đi khắp các tụ điểm ăn chơi,khách sạn..Em bảo đãm trong vòng 1 ngày sẻ có kết quả...Nếu cần thì lôi đầu nó về dây..” Vỏ nói như đinh đóng cột.
-“Đừng có làm càn...Lảo bản không nói tới chuyện lôi đầu nó về,nếu làm bậy sẻ bức mây động rừng,cần nhất là coi nó liên lạc với ai,chụp hình cho tao,tuyệt đối không được để lộ..Đứa nào làm hỏng chuyện,biết tao xử sao rồi chứ gì?” Nét mặt lạnh lùng,Tiên đại tỷ vô cùng bá đạo,nàng chỉ như con nai vàng với hắn,đối với bọn đàn em dưới trướng thì rất nghiêm khắc.Quan trường có thể trên bảo dưới không nghe nhưng trong thế giới của nàng bọn đàn em phải chấp hành khi nàng ra lệnh...
-“Dạ...Chị Tiên..” Vỏ và đàn em cuối đầu dạ rang...
-“Sao còn đứng đó?”Tiên quát...
Chỉ trong vòng một nốt nhạc,tiếng máy nổ vang rền ,một chục thằng do Lác cầm đầu trên 5 chiếc xe Dream hung hăng phóng ra ngoài,thằng nào cũng muốn mình là người đầu tiên phát hiện thằng cặc trong hình để lập công.
Từ ngày Lác biểu diển lái xe tông vào đoàn xe tải cố ý gây ra sự cố ..Chỉ có vậy thôi mà lập được công lớn vì vậy gần đây được cất nhắc làm ‘Phó đại ca’...Nghe thiệt là oai và hơn nửa mổi tháng chị Tiên ‘cho’ 15 Triệu...
Má ơi...Là 15 Triệu đó...Cái nầy là lương Kỷ sư xịn đó nha...Đám đàm em có thằng nào học hành cho ra hồn,trước tới giờ lấy quả đấm kiếm ăn vậy mà bửa đói bửa no,nay được Vỏ ca thu nạp,được chị Tiên ‘ cho’ mổi tháng 6 Triệu đã mừng rớt nước mắt.Bây giờ thằng Lác đã là ‘Lác ca’ và được 15 triệu..Vinh quang cở nào...Vì vậy khiến đám đàm em ngưởng mộ,trong lòng lấy Lác ca làm tấm gương học tập,phấn đấu...Lúc nào cũng mong được có dịp để thể hiện.Cho nên Trịnh Toán có nằm mơ cũng không thể nào ngờ được chỉ vì một chút hiếu kỳ mà đang bị ‘truy lùng’ ráo riết bởi đám nầy...
...
Người đi trà lạnh,người lên bàn thờ ngồi thì khỏi phải nói rồi...Trước kia ,cho dù không phải là ngày lể lộc gì thì biệt thự của Trưởng Ban Đồng,cho dù cửa trước hay cửa sau cũng có người tay xách tay mang,ra vào...Bây giờ thì vắng như chùa Bà Đanh ngoại trừ Phát và hai người giúp việc nét mặt đang lo lắng vì không biết tương lai sẻ ra sao...Trước kia, ông chủ còn sống,người đến viếng muốn được thông truyền ,ai cũng dúi vào tay một nắm tiền..Bây giờ thời đại vàng son đã hết rồi.
Phát không bận tâm đến chuyện tình người bạc bẻo,đời là vậy mà,hôm nay lên voi thì ngày may hoặc ngày mốt có thể xuống chó,cái mà hắn không thể chấp nhận là số tiền dưới đáy hồ sen và cái USB đã không cánh mà bay.Lúc đầu hắn nghỉ là lảnh đạo của cha hắn nhưng sau đó hắn nghỉ kỷ lại thì không đúng...Vậy là ai?
-“Cậu hai,..Bên ngoài có người tên là Trịnh Toán,nói là người quen củ của ông chủ đến viếng thăm...” Chị giúp việc cắt giòng tư tưởng của Phát...
-“Trịnh Toán?...Mời khách vào đi” Tuy chưa hề nghe tên Trịnh Toán nhưng giờ phút này viếng thăm thì chắc chắn là người bạn tốt,cần được tiếp đãi,Phát trịnh trọng đến bên cửa đứng chờ.Chưa đầy một phút,chi giúp việc trở vào,theo sau là một người đàn ông đeo kính trắng tròng,y phục sang trọng chứng tỏ là một người trí thức,thành đạt...
-“Nhìn gương mặt cậu,tôi nhớ tới Trưởng ban Đồng...Cậu thật giống ông ta...Aiz..Thật không ngờ..” Vừa nhìn thấy Phát,Toán vội vàng bước tới đưa tay ra ..Vẻ mặt vô cùng thân thiết,xúc động.Tuy chưa từng gặp Đồng nhưng vẩn làm ra vẻ bi thương.Từ xưa tới nay cha con nào lại không có gương mặt từa tựa nhau chứ.
-“Xin chào..Ông là..” Thấy khách vồn vả,thân thiết khi gặp mình,Phát cãm động.
-“Tôi là Trịnh Toán.Lâu lắm rồi,cũng hơn chục năm,trước kia có mang ơn của cha cậu,bấy lâu nay di dân ra nước ngoài ,bây giờ trở lại định ghé thăm ân nhân nhưng không ngờ..A...Trịnh Toán lắc đầu,rơm rơm nước mắt.Trong lòng tự phục lấy mình.Hận không được làm tài tử màn bạc,nếu không chắc chắc cũng được vài giải Oscar.
-“Chú Toán thiệt có lòng...Mời ngồi..Chị Ba..rót trà...” Phát cãm động,căn dặn chị người làm đem trà đãi khách...Chị Ba gật đầu te te chạy đi lấy trà,nghỉ tớ tờ giây 20 đô Mỷ trong túi...trong bụng mừng rở...Đúng là Khách Việt kiều xịn mà...
-“Xin phép cho tôi đốt nén nhang...” Ánh mắt chân thành..Toán nhìn Phát mong đợi.
-“Dạ... chú có lòng...”Phát lấy ba nén nhang,đốt lên,xong đưa qua cho Toán...Gả cầm ba nén nhang,đưa lên trán,miệng lẩm bẩm không biết nói cái gì nhìn rất là nghiêm túc và trang trọng...Xá xá vài cái...Phát tiếp ba cây nhang cắm lên bàn thờ...Trong lòng hắn lúc nầy vô cùng cãm động...Chị Ba đem trà lên,Phát ,Toán phân ngôi chủ khách cùng ngồi xuống...
-“Chú Toán..Mời uống trà..Ừm..Chú và ba cháu chắc cũng quen nhau lâu lắm rồi?” Phát tỏ thái độ thân thiết ...
-“Tôi qua Canada định cứ hơn 15 năm rồi,từ lúc đó thì thỉnh thoảng có liên lạc..” Toán nói xong cầm ly trà lên hớp một ngụm..Gả đoán chừng Phát tối da là 30 cho nên nói quen biết với Đồng hơn 15 năm..Lúc đó thằng nhóc nầy còn nhỏ biết cái con cặc gì...
-Vậy à..Lần nầy chú về chơi bao lâu?
-“Không phải là về chơi..Ở đây tôi đâu còn thân nhân gì...Lần nầy về đây là cốt ý kiếm gì đó để đầu tư...Định ghé thăm cha cậu sau đó nhờ ông cho chút ý kiến..Nào ngờ..Aiz...” Toán lắc đầu ra vẻ tiếc hận...
-“Nếu ba cháu còn sống,nghe được những lời nầy..” Phát nghẹn ngào...
-Không cần phải khách sáo...Hôm nay đến đây đốt được vài nén nhang coi như cãm thấy an ủi phần nào...Thôi không dám phiền cháu lâu hơn..Ừm...Trước khi chú về Canada..Chúng ta cùng nhau ra ăn bửa cơm...uống vài ly?
-“Dạ được” Trong lòng cãm động,Phát tiển Toán ra tận cửa...
-“Có chuyện nầy..Không biết có nên nói hay không...Nhưng nếu không nói thì ..Aiz...” Đi được vài bước gả ngừng lại...ra vẻ đắn đo.
-Chú cứ nói...Xin đừng ngại...
-“Cái chết của Trưởng ban Đồng hình như là có vấn đề...Chú đề nghị cháu tìm cách điều tra cho rỏ...Chú chỉ có thể nói như vậy..”Toán ra vẻ thận trọng.
-“Cháu biết mà..Cám ơn chú nhiều” Phát cãm động xiết chặt tay khách...Trong đầu thầm nghỉ :’Bạn bè của cha hằng hà sa số nhưng sau khi nằm xuống thì chỉ có người nầy có lòng’
... Hôm nay Toán tới đây là để làm thân,gây cãm tình và gieo mầm mống nghi ngờ...Mai nầy nếu cần gả sẻ ngày một chút châm ngòi để Phát điều tra.Chỉ cần nó có hành động điều tra thôi thì khi thằng kia chết thì thằng này là người đáng bị nghi ngờ nhất...Toán càng nghỉ càng phục con vợ của mình.Mục đích đã đạt...Vừa rời khỏi ,gả lấy di động ra bấm.
...
-“Dạ được..Em hiểu mà,hi hi..Cứ từ từ đi,cho nó chút thời gian...không gấp.Cám ơn chị nhiều.Mai sáng gặp.” Cúp máy,nụ cười biến mất,sắc mặt Giang Ngọc Hoa đen như đít nồi.Trong đầu đinh ninh rằng có một người mẹ từ nước ngoài về muốn gặp thì nó sẻ phấn khởi hồ hởi kích động nhưng khi nghe Nhàn nói nó nói khi nào rảnh thì ngồi xuống ăn bửa cơm thì trong lòng nàng rất là bực bội vì cãm thấy không được coi trọng.
Nói nào ngay,tâm trạng nầy cũng có thể hiểu được,chỉ tại bởi mấy chục năm nay chưa hề quay về xứ Việt lần nào cho nên trong đầu óc Giang Ngọc Hoa cứ nghỉ rằng việt kiều có thân phận cao cao tại thượng,mọi người nể vì...Ai có bà con xa,bạn bè là việt kiều đều rất hảnh diện ,nở mặt nở mày huống chi là mẹ ruột.Cho nên có mẹ ruột từ nước ngoài về là điều may mắn,nó sẻ mừng rơi nước mắt.
Nếu là mấy chục năm trước,trở về thời đại 90 thì không sai...Nhưng bây giờ là thời đại 2021...Cái ‘mác’ Việt kiều xuống giá thê thãm như rau củ của chợ chiều nếu không muốn nói là như cục cức trôi sông thì còn cái con mẹ gì để mà phách lối...Bởi vậy Đức không có một chút xúc động khi có bà mẹ ruột việt kiều.Trái lại hắn cãm thấy phiền,nhận lại làm cái đéo gì,không có tình cãm chút nào..Nhận để nhờ vả?Thôi đi nha,không cần đâu...
Hắn bây giờ vừa là ông chủ của một công ty có tài sản gần 10 ngàn tỷ vừa là một chủ tịch huyện với một đoàn quân phụ nử có tài và có gốc khủng sau lưng cho nên không cần nhờ ai hết.Trái lại người muốn nhờ hắn thì nhiều.Vì vậy,khi hắn cùng ngồi xuống ăn bửa cơm với người nào đó là cho người đó mặt mủi rồi...Giang Ngọc Hoa chân ước chân ráo về xứ, trong đầu không hề nghỉ rằng con của chị mình là một đại nhân vật...Cho nên nghe Nhàn nói hắn chuyển lời khi nào rảnh rang thì ngồi xuống cùng nhau ăn bửa cơm ...Giang Ngọc Hoa cãm thấy bị coi thường vì vậy vô cùng tức giận.
‘Reng..reng’... Trong lúc đang bực bội, chuông di động reo lên,Hoa nhanh chóng bắt máy.
-Sao rồi?.
-Mọi chuyện rất thuận lợi...Có chuyện cần bàn,em đang ở đâu? Có bận gì không?Nếu không thì khoảng 5 phút sau,anh chờ trước cửa khách sạn..
-“Ừm được.” Hoa cúp máy,mở cửa đi xuống lầu...
Chiếc xe taxi đậu trước cửa khách sạn...Căn dặn lái xe chờ,trong khi chờ đợi,cãm thấy thèm điếu thuốc,Toán mở cửa bước xuống,dựa vào đầu xe,móc điếu thuốc bật lửa đốt hút,bộ dáng vô cùng tiêu sái.
Từ lúc xế trưa nhận được ‘lệnh tầm nả’,Lác và đám anh em tủa ra khắp các chốn ăn chơi như Karaoke,quán nhâu,TTTM.Khách sạn để truy tìm.Cao Lảnh có bao lớn chứ,vậy mà bóng chim tăm cá chẳng thấy hơi hám gì hết.Ai dè vừa mới ngồi xuống uống ly bia giải khát thì ‘nó’ đứng lù lù hút thuốc bên kia đường...Khiến Lác trợn mắt há mồm..Tưởng mình hoa mắt..
-“Lác..Lác ca..Nhìn kìa..Là nó..” Thằng đi cùng với Lác kích động...
-“Tao thấy rồi...Bình tỉnh đi mày..Đừng để nó để ý mình...Tao chụp hình, mầy quây phim...”Ngay lúc nầy Ngọc Hoa ra tới,Toán quăng điếu thuốc hút dang dở,cả hai lên xe ...Chiếc taxi lăn bánh.
Xuống tới Cao Lảnh,hai người phân ra ở khách sạn khác nhau ngoài ra còn mướn thêm căn nhà để làm nơi gặp mặt bàn chuyện và cũng là bãi đụ khi cần. Hiện giờ Toán bảo lái xe taxi chạy đến đó. Hành động như vậy là cẩn thận lắm rồi,nhưng Toán không ngờ giờ phút nầy ,xa xa ,phía sau có chiếc Dream bám đuôi
Để giử bí mật ,trên xe Hoa,Toán giử im lặng không nói tiếng nào.Taxi chạy một lúc rồi ngừng trước căn nhà ở phường 1,Toán,Hoa xuống xe vào nhà...Đèn trong nhà bật sáng.Lác và tên đàn em ngừng xe quan sát tình hình,biết khi báo cáo,Đức ca sẻ hỏi rất tỉ mỉ nên gả rất cẩn thận không bỏ sót một chi tiết nào.
-“Lác ca..Bây giờ sao?” Tên đàn em hồi họp phấn khích hỏi,lần nầy lập được công lớn rồi.Tuy chỉ là vai phụ nhưng rất là hảnh diện vì có thể sẻ được Đức ca hỏi vài câu..Con mẹ nó quá ,còn gì bằng kho được Đức ca khen một câu..
-“Tao thấy có gì bí ẩn..Nà..Mầy có để ý hong...Người đàn bà nầy từ khách sạn đi ra,hai người đi xe taxi tới chổ nầy...Vậy là sao?Muốn đụ lén thì cũng không cần rườm rà như vậy mà ” Lác trầm ngâm ra vẻ thâm tàng bất lộ...
-“Lác ca anh mình..Vậy mà cũng nhìn ra..” Tên đàn em đưa ngón tay cái,ánh mắt khâm phục..
-“Á đù...Muốn hại tao hả mậy?Đừng để Vỏ ca nghe mầy nói tao ‘anh minh’ nha ..Câu nầy chỉ được dùng cho Đức ca...” Lác trừng mắt với tên đàn em mình...Thằng nầy nghe vậy sợ hết hồn...Xem ra phải cẩn thận lời nói để không phạm thượng .Đức ca là người được chúng tôn sùng tột đỉnh nên tự đặt ra những quy luật để thần thánh hóa thần tượng của nhóm.Đức ca là nhân vật bất khả xâm phạm.
-“Cho dù chờ tới sáng cũng chờ họ ra...Theo tới cùng coi hai người nầy đi đâu làm gì.Tao gọi cho Vỏ ca báo cáo...”Lác lấy di động ra bấm.
...
-“Đêm dài mà,trước hết vợ chồng mình vui vẻ...cho anh chơi cái trước rồi nói sau em ha..Mấy ngày nay cứ chơi ‘chị Năm’ hoài (ý nói sục cặc) thiệt khó chịu”...Cửa vừa đóng, Toán hăm hở cởi quần vồ lấy vợ làm như là ‘khí tồn tại nảo’ không được ‘bắn’ sẻ bị ứ đọng mà chết vậy...Thật ra gả chỉ màu mè thôi,hai ngày nay cũng đã xài không ít tiền chơi gái xịn nên không thể nói là thiếu đụ nhưng nếu không làm như vậy ,gả sẻ bị Hoa nghi ngờ.
-“Không có hứng thú...Đừng chộn rộn..Nói chuyện chánh trước đi...” Hoa đẩy Toán ra...
-“Wow...Không có hứng thú?Em đổi tánh rồi sao?ha ha được...Mình nói chuyện chánh nha..Nà,thằng đó có nhiều thù ghét nó lắm cho nên mình ra tay bất cứ lúc nào cũng được sẻ không có ai nghi ngờ.Hay là mình ra tay càng sớm càng tốt..Xong rồi chuồn về Canada...” Toán đem những chuyện mình biết nói ra.. Đồng thời gợi ý...
-“Tôi đã nói rồi..Hai mẹ con nó cùng ‘đi’ một lượt..Anh đừng lãi nhãi” Ngọc Hoa hung hăng quát...
-“Ha ha...Anh chỉ nói vậy thôi mà...” Toán cười giả lả...Hiện giờ gả sợ làm mất lòng Hoa,chờ chuyện nầy xong xuôi,một khi ẩm được trọn gia tài rồi mới tính đi.
-Theo lời anh nói..Thằng Phát là người có hận thù lớn nhất với nó...Nếu bây giờ nó bị giết thì thằng Phát là người bị nghi ngờ nhiều nhất?
-“ Anh nghỉ vậy”,Toán gật đầu.
-Vậy là tốt ...Từ đây cho tới ‘ D-day’,cứ tiếp tục đóng vai thương gia dò la động tịnh..Không lâu đâu...
-Biết rồi..Mọi chuyện theo ý em mà làm...He he...Mình vào tắm chung nha...
-“Ây..Làm gì tươm tướp vậy..” Hoa màu mè..Nghe Toán nói thằng kia có nhiều kẻ thù,Hoa mừng thầm,nàng cũng muốn ‘công việc’ càng sớm càng tốt rồi bay trở về Canada...
-He he..Dỉ nhiên rồi...Hai ngày nay không gặp em mà..Nà..Để anh đi đường lưởi cho em phê tới bến nha...Thấy vợ không đẩy ra,gả biết nàng đang động tinh,lập tức ngồi xuống hóii hả kéo quần jean lẩn quần lót ra ngoài áp miệng vào nút chùn chụt...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.