Lan Anh cẩn thận quan sát vết bánh xe trên mặt đất,đêm qua trời mưa to,đất vẩn còn ướt nên mềm,nàng thấy rỏ một vết bánh xe lún trên con đường đất dẩn vào biệt thự...Bánh xe rộng lớn,không phải là loại xe nhỏ mà là xe tải hoặc xe chở khách hay xe buýt.Gần đó Bích Trâm nhìn xuống mặt hồ sen. Hải Yến đang lặn tìm,đã hơn nửa giờ nhưng vẩn chưa tìm được cái nàng muốn tìm khiến Bích Trâm sốt ruột.
Sau hơn nửa giờ,rúc cục Hải Yến trồi lên...Tháo ống thở trong miệng xuống,lắc đầu...
-“Sao lại như vậy?Hay là lảo đã chuyển dời?” Bích Trâm nghi hoặc.
-“Không phải đâu,chúng ta đã chậm một bước.Hãy nhìn đi...” Lan Anh chỉ vết tích bánh xe,giãi thích cái nhìn của mình.
-“Ở đây có hai vợ chồng làm vườn mà..Họ đâu rồi?” Bích Trâm ngạc nhiên,từ lúc ba người chạy xe vào không thấy một ai ra hỏi han,có cái gì đó không binh thường.
-“Để em đi coi..” Lan Anh cũng lấy làm lạ,trước đây khi còn là thân phận ‘nằm vùng’ nàng và Hải Yến đến đây nhiều lần ,nàng biết ở đây có hai vợ chồng già ở mãi tận căn nhà phía sau để lau chui quét dọn trong nhà và chăm sóc cây cảnh vườn tược bên ngoài.Vậy mà ba người chạy xe vào cũng khá lâu sao lại không thấy ?
Lan Anh đi ra phía sau,bước về căn nhà phía sau nơi hai vợ chồng người làm vườn cư ngụ,nàng gỏ cửa nhưng không ai ừ hử.Lan Anh xô nhẹ,cửa không khóa...Nàng sửng sốt khi thấy hai vợ chồng nằm ngủ ngon lành trên bộ phản,kinh nghiệm cho nàng biết hai người bị đánh mê và gần đó trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-duc/680217/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.