-“Là nó...”...Cao Thái Sơn vừa thấy Đức,gả như tìm thấy được vàng,đưa tay chỉ mặt...
Tú Nhi,Thụy Vủ,Thuý Ái,Yến,Tuyết ,Phương Linh sa sầm nét mặt...dám chỉ mặt người đàn ông của các nàng buông lời khinh thường như là tố cáo tội phạm...Thằng Cao Thái Sơn nầy chắc là bệnh thần kinh rồi...
Hoàng Vân Anh sửng sốt một vài giây,nàng nhận ra tên du đãng nầy ,hắn chính là người đã nổ súng,tuy chỉ là bắn vào bánh xe nhưng cũng đủ làm nàng hết hồn...Sao hắn lại ở đây?
Tấn Tài nhíu mày..Bích Phượng nheo mắt...Cả hai đều nghỉ..Bạn trai của Vân Anh đây sao?Tư chất quá tầm thường.Hành vi dung tục...
-“Vân Anh..chính là thằng nầy...” Cao Thái Sơn chưa biết mình lần nầy bước vào nhà họ Trương thì cũng là lần cuối,hắn vừa tự ý ký vào bản án tử hình cho chính bản thân mình...
Cũng khó trách được,gả là con một của Cao đại gia,người nổi tiếng giàu nức vách ở An Giang,lúc vừa sanh ra đã ngậm được chìa khóa vàng,người người chung quanh nịnh bợ...Tánh tình vì vậy mà vô cùng hống hách.Coi trời bằng vung.
Gả mê Vân Anh,quyết cưới nàng làm vợ.Bí thư Hoàng Trọng và Cao Thái biết tầm quan trọng của ‘quan thương cấu kết hài hòa’ nên thuận nước mà đẩy thuyền để cho gả và Vân Anh phát triển...Hoàng Trọng cần tài lực của Cao Thái để có thành tích trong sự nghiệp chính trị,Cao Thái cần thế lực của Hoàng Trọng để phát triển trong thương trường.Như vậy hôn nhân của gả và Vân Anh là gạch nối giửa hai nhà.Nói một cách chính xác là lợi dụng lẩn nhau để cùng có lợi ích.
-“Đây là anh tôi..”Hồng Phượng cộc lốc...Hai mắt hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-duc/680212/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.