Chương trước
Chương sau
-“Chủ tịch Đức..Cám ơn đến ủng hộ...Xin lổi..phòng vip đã hết...” Tuyết Vân tỏ vẻ ái náy, có chút khó xử, trong tình huống bây giờ vì hai phó Chủ tịch Thông,Cơ cùng các vị Trưởng,Phó Trưởng Phòng cùng khách đang ở phòng vip.Hắn là Chủ tịch huyện ngồi bên ngoài,nhìn thì không có gì nhưng nếu vì chuyện nầy mà ‘bắt tội’ thì thật là không hay.
-“Ha ha...Tới ăn cơm thôi mà..Cần gì phòng vip hay không vip..Có bàn trống là được rồi...” Phát tay,Đức cười ,hắn không quan liêu đến nổi cần phải ngồi trong phòng vip chứng tỏ được thân phận Chủ tịch huyện của mình.
-“Vậy thì tốt quá...Đức Chủ tịch ..Các vị ,xin mời bên nầy...” Vân thấy hắn không câu nệ...mừng rở..,quay người đi trước dẩn đường.
-“ Ây ui..Vị nầy chắc là Chủ tịch huyện đây rồi...Hi hi..Tôi là Lâm Tú Quỳnh...Dử hôn...Đến bây giờ mới được gặp..” Lâm Tú Quỳnh ỏng ẹo đến gần nói.
Nàng vừa trong phòng vệ sinh đi ra,thấy bà chủ Vân khách sáo với một đám người ,lúc đầu Quỳnh không để ý lắm nhưng khi thấy giửa đám phụ nử,chỉ có một thanh niên mà gương mặt Quỳnh thấy trong đoạn video trên mạng,lúc con nàng xảy ra chuyện...Quỳnh không quên được.Là hắn...thằng Chủ tịch huyện baby.
Lẻ ra khi Trưởng CA Mai Thảo ‘nể mặt’ Phó Chủ tịch Vân Cơ mà thả Thành Long,Quỳnh nên hài lòng cùng con về Phú Quốc rồi nhưng đùng một cái,chuyện hắn lình xình nhám nhúa tay chân trong việc cứu trợ dẩn đến việc tiểu tổ trên Tỉnh điều tra .Kế đó rộ lên tin đồn hắn sắp bị điều đi chổ khác khiến Quỳnh mừng rở.Nàng muốn nhìn thấy tận mắt hắn như con chó nhà tang cuốn gói khỏi Cao Lảnh,lúc đó nàng sẻ cười lớn vào mặt hắn để trả mối hận vì hắn mà con trai nàng bị chịu khổ không ít mấy ngày nay và nhất là nàng cãm thấy vô cùng mất mặt.Quỳnh muốn nhân cơ hội nầy gở gạc chút đỉnh để lấy lại mặt mủi.
Quỳnh mất mặt chỉ là chuyện nhỏ,nhưng đối với Lâm Chánh Hy thì là một chuyện không thể chấp nhận được,cháu trai của một Phó Chủ tịch thường trực sao có thể bị một tên Chủ tịch huyện nho nhỏ cho người bắt nhốt như vậy được chứ?Nếu vấn đề nầy không được giải quyết thì sau này uy tín của lảo sẻ tổn thương trầm trọng.Tuy nhiên,bò lên vị trí Phó Chủ tịch thường trực của một tỉnh,Lâm Chánh Hy không phải là người đơn giản,trên đường đi đến Cao Lảnh,lảo rất thận trọng,dòm trước ngó sau,chưa dám manh động.Lảo sợ đụng phải thứ dử thì không nên cho đến khi xảy ra tin đồn...Aiz..tưởng là thứ dử,ai dè cũng thường thôi.Thứ thường mà dám đụng tới cháu của Lâm Chánh Hy? Mầy không chết cũng sẻ bị thương .
Hai Phó Chủ tịch nho nhỏ của một huyện chưa đủ tư cách cho một Phó Chủ tịch thường trực như lảo mời dùng cơm.Vì vậy trưa nay,Lâm Tú Quỳnh theo ý lảo mời hai người Thông,Cơ dùng cơm để giao lưu một chút với mục đích nắm rỏ tinh hình rồi thừa cơ gây rối...Thật là đúng lúc,Quỳnh nhìn thấy hắn...Lần đầu chạm mặt,nàng liền tỏ thái độ ,tuy là không lộ liểu nhưng ẩn ý cười cợt thì ai cũng có thế thấy.
-“Lâm Tú Quỳnh?Xin lổi,tôi không có ấn tượng..” Đức mĩm cười...
-“Dỉ nhiên là Chủ tịch Đức không có ấn tượng rồi...nhưng con trai tôi là Lê Thành Long...” Quỳnh nghiêm mặt...muốn sanh sự nhưng nghỉ kỷ,nàng cố dằn,đợi thêm vài ngày nửa,nàng đợi được mà.
-“À..Thì ra là vậy...Có chuyện gì sao?” Đức nhún vai...
-Không...Bây giờ không có chuyện gì...vài hôm sau thì chưa chắc.Ây ui..Tôi đang cùng Phó Chủ tịch Thông và Phó Chủ tịch Cơ đang ăn cơm bên trong...Chủ tịch Đức,hay là cậu cũng vào trong ngồi một chút?còn chổ mà .hi hi...
-“Cám ơn nhiều..không cần đâu..Các vị cứ tự nhiên.. Đức mĩm cười...Hắn làm sao không nhận ra người đàn bà nầy có ý hạ nhục khi nói ‘còn chổ mà’.Nhưng lời nói đầy không làm hắn nổi nóng.
-“Vậy thì thôi vậy...Hi vọng sau nầy gặp lại...” Nét mặt đắc ý ,Quỳnh quay người bước đi...nàng vào phòng vip chưa được bao lau,trong phòng vang lên tiếng cười rộ...
-“Hay là chúng ta đi chổ khác” Thi căm tức khi thấy hắn bị người đàn bà kia giởn mặt khinh thường..
-Hả”Tại sao?Đã tới đây rồi thì ngồi xuống ăn cơm thôi..Lát nửa có buổi họp..Nà nà,Các chị cứ tha hồ kêu món đi.Trưa nay tôi đãi,đừng khách sáo nha.
Chi,Thơ không biết gì hết nên hồn nhiên vui vẻ. Hoa và Thủy liếc về căn phòng vip cười thầm “Chết đến nơi mà còn không biết...Chủ tịch Đức nầy đúng là biết cách giả trư ăn hổ mà”
Bà chủ Vân cũng không ngờ người đàn bà kia lại có những lời chanh chua như vậy,nàng khâm phục sự trầm tỉnh hiếm có của hắn...
-“Hi hi..Các chị làm cái gì vậy.Ăn cơm phải chuyện trò rôm rả mới vui..Nà chị Chi,chị Thơ.hai người mai nầy phải làm tốt công việc đó nha,phạm sai làm.tôi không nể mặt đâu à.Trưởng Phòng Thủy và Chánh văn phòng Hoa,phải tiếp đãi phai đoàn Đà Nẳng cho tốt nha..Thất bại thì đừng hòng lên chức...Tôi nhìn việc không nhìn người đâu à...Biết chưa..
-“Chủ tịch Đức.Có câu nói nầy của anh..Hi hi....Coi bộ chúng tôi được lên chức là cái chắc rồi...” Thủy pha trò..
-Thì để coi sao đã..ụa..nhưng mà cô mới lên chức mà..lại còn muốn lên nửa à?
-“ha hi hi”..Cả bàn ăn uống nói chuyện vui vẻ..Chúng nử âm thầm quan sát hắn để xem có phải là gượng gạo vui vẻ?nhưng không tìm ra chút nào là hắn làm bộ vui vẻ...
Chủ Tịch Đức thật sự là đang vui vẻ..Rất vui vẻ vì mọi sự việc đang diển ra như hắn đã dự đoán...Bầy chuột đã lộ mặt rồi..Không vui sao được.
Bên trong phòng vip.Nếu là trước kia thì Thái Hửu Cơ sẻ ngồi ghế chủ vị dành cho người quan trọng nhất nhưng hôm nay cách bày trí có tới hai ghế chủ vị.Có nghỉa là Nguyển Thông và Thái Hửu Cơ bây giờ ngang nhau,Thái Hửu Cơ không vui lắm khi thấy ‘đàn em thuộc hạ’ trước kia bây giờ ngồi ngang hàng với mình.Thông tuy được nước nhưng cũng không thể lấn lướt quá đáng,hắn và Thái Hửu Cơ muốn là đồng minh ngang hàng để hai bên cùng có lợi.Cả hai tính rồi,tên Chủ tịch huyện baby nầy chắc chắn sẻ bay,và Mai văn Trường sẻ bay theo,như vậy hai cái ghế Chủ tịch huyện và Chủ tịch hội đồng nhân dân nếu biết cách thao tác một chút thì ai sẻ trông khoai đất này nếu không phải là hai người họ chứ?
Chức vụ Trưởng phòng nghe thì oai nhưng lương rất bèo,vậy mà Nguyển Nhật Hùng có nhà lầu đúc 3 tầng,đi xế họp Lexux và có đứa con trai đang du học ở Anh quốc.Không cần nói ai cũng biết vị trí Trưởng Phòng tài chánh huyện là một vị trí có rất nhiều chất béo nên Hùng Trưởng Phòng mới giàu sụ.Chuyện như vậy đã quá rỏ ràng.Từ lâu dân xầm xì nhưng cơ quan chức năng của nhà nước cứ nói là do bên vợ của Hùng trưởng phòng chạy xe ôm 4 đời tích tụ cần kiệm nên mới có ngày hôm nay vì vậy không thể truy cứu.
Bốn đời chạy xe ôm?Dân nghe mà hết hồn,bừng tỉnh :Thì ra đều là một giuộc .Thôi thế thì thôi vậy...không ai lải nhãi nửa,biết đâu họa sẻ giang xuống đầu...
Buổi cơm trưa hôm nay,là em vợ của Hửu Cơ,Hùng dỉ nhiên có mặt.Hắn phấn khích hơn ai hết, nét mặt đỏ bừng .Từ lúc bị đá ra khỏi vị trí trưởng phòng tài chánh,ánh mắt của mọi người nhìn khiến hắn rất khó chịu,cãm thấy bị coi thường,bởi vậy đối với chủ tịch Đức có thể nói là có mối thù ‘bất cộng đáy thiên’.Bây giờ thì quá hay rồi, thằng kia sắp ngả,hắn sẻ nhanh chóng được phục chức,nói không chừng thao tác đúng cửa thì cái ghế Phó Chủ tịch huyện không thể là không được.Bên cạnh hắn,em của Thông.. Nhân và Chánh văn Phòng Bân cũng có cùng tư tưởng.Ai cũng đang tìm cách vận động để có được lợi ích tốt nhất trong câu chuyện nầy.
Lê Thành Long cũng đang có mặt trong phòng,trước đây mấy ngày,lúc còn bị nhốt vì tội âm mưu ám sát lảnh đạo,hắn chỉ cầu mong được ra là chạy về Phú Quốc nhưng bây giờ tình thế đã khác,hắn muốn ở lại để coi thằng kia xuống chó đến cở nào,không chừng có cơ hội đạp một đạp cho đã cơn tức.Đương lúc mọi người đang rôm rả bóc phét tâng bốc lẩn nhau thì Tú Quỳnh bước vào,mặt mày tươi rói.
-Hi hi,Các vị biết tôi mới vừa gặp được ai không?Là Lảnh đạo huyện đó,đang dùng cơm bên ngoài với một đám người nên ghé bàn cậu ta chào hỏi một chút...
Nếu là lúc trước,cả bàn sẻ đồng loạt đứng lên tranh nhau ra ngoài chào hỏi lảnh đạo để chứng tỏ lòng tôn kính,nhưng hôm nay không ai nhúc nhích,họ liếc nhìn phản ứng của hai ‘đại lảo’ để hùa theo. Nhưng hai người nầy vẩn cứ bất động,dường như là không nghe gì hết vậy.
-“Anh rể..Như vậy chúng ta có nên ra ngoài chào hỏi một chút không?” Hùng gợi ý,không phải là tốt lành gì.Hắn muốn nhân cơ hội nầy giởn mặt một chút ...
-“Ậy...đây là giờ phút riêng tư của lảnh đạo,không được làm phiền…”
Gần đây đã xảy ra nhiều chuyện cho nên Thái Hửu Cơ lúc nầy rất là thu liểm.Đụng độ trên hội nghị thì được nhưng đụng độ bên ngoài cho dù chỉ là những lời khiêu khích lẩn nhau thì thật là không nên.
Hùng tiu nghỉu...Hắn thật muốn ra ngoài trêu đùa vài câu nhưng nghe anh rể nói như vậy hắn đành nuốt giận...
-“Hi hi...Chủ tịch Cơ nói phải đó...Trưởng Phòng Hùng,ông đừng có nóng lòng,sợ gì không có cơ hội” Thấy khơi mào ‘chiến tranh’ không được Lâm Tú Quỳnh thầm cụt hứng nhưng ngoài miệng ra vẻ đồng tình.
-“Anh Thông,anh Bân.Lát nửa trong hội nghị,nghe nói hắn sẻ đưa công ty Hồng Ngọc lên bàn mổ,lúc đó chúng ta nhất định không đồng ý..Hai anh nghỉ sao?”Trầm ngâm một chút,Thái Hửu Cơ nhìn CHánh văn phòng Bân và Thông..hỏi.Giọng điệu rất khiêm nhường.
-Dỉ nhiên rồi...Không chỉ là hôm nay mà bắt đầu từ bây giờ,hắn đưa cái gì ra,chúng ta cũng không đồng ý.
-“Như vậy cũng không có ích gì..Bí Thư Nga.Trưởng CA.Trưởng ban Quân sự và lảo Mai Văn Trường đều là người của hắn...” Chánh văn Phòng Bân lắc đầu.
-“Hi hi...Chánh văn phòng Bân,ông không hiểu sao?đây là cách duy nhất để trên Tỉnh điều hắn đi...” Thấy Bân đầu óc chậm chạp,Quỳnh cười giải thích...
-Ạhhh...Thì ra là vậy...
Bân tỉnh ngộ...Nội bộ bất hòa vì lảnh đạo không có uy tín sẻ thúc đẩy ‘Trên’ sẻ điều động hắn đi...Hắn vừa mới nhậm chức không lâu mà đã xảy ra chuyện như vậy,thật là không tốt cho tiền đồ .Tương lai làm sao có thể được đề bạt nửa?Chiêu nầy thật cao tay a...
-“Ha ha...Vậy mà chị nhìn cũng ra...giỏi thiệt...” Thái Hửu Cơ đưa ngón tay cái khen ngợi.
-“ Hi hi...Vui miệng lở mồm thôi.Là chuyện của huyện các anh tôi không nên xen vào...”Tú Quỳnh màu mè...
-“Ha ha..Sao lại không nên chứ...Chị đã ngồi ở đây với chúng tôi thì coi như là người một nhà,có ý kiến gì cứ nói...Có phải không anh Thông?Anh Bân?” Thái Hửu Cơ híp mắt nói.Hắn nhìn Lâm Tú Quỳnh một hồi,cãm thấy rất ưng ý.Tuy không phải là mỷ nhân nhưng cũng không tệ,cặp vú như hai trái bưởi năm roi,mông săn cứng,doggy là tuyệt vời,trong lòng đã có ý định gạ đụ vì vậy đang chờ thời cơ thích hợp...Bây giờ trước mặt nhiều người,nhất là con trai của nàng đang ngồi chình ình ngay trước mặt cho nên hắn giử thái độ nghiêm túc đạo đức.
-“Anh Cơ nói rất phải..Chị Quỳnh không cần phải khách sáo...Có ý kiến gì xin cứ nói ra nghe...”Thông gật gù,bên cạnh Thái Hửu Cơ bấy lâu,Thông biết Thái Hửu Cơ rất dâm dục nên đã từng dâng vợ mình cho Thái Hửu Cơ đụ dể đổi lấy lợi ích,hôm nay nhìn qua một cái là Thông liền biết lảo Cơ nầy đang muốn mụ Quỳnh,thôi thì kệ lảo đi.Thông chỉ thích tiền...
Chánh văn phòng Bân dỉ nhiên là không có ý kiến,lảo là người cuốn theo chiều gió để trục lợi,hai ‘đại lảo’ đã nói vậy,lảo nào dám có ý kiến gì.
-“Hi hi...Hai anh nói vậy thì được rồi...mai nầy còn nhiều cơ hội mà...Thôi ,tôi xin phép trước...Long ...Chúng ta về “ Tú Quỳnh đứng lên,miệng cười tươi,nhìn ánh mắt dâm dê của Thái Hửu Cơ nàng cười thầm.Muốn đụ bà?Mi chưa đủ tư cách...Làm chó thì được.
Thái Hửu Cơ nhìn theo với ánh mắt thèm thuồng.Hắn thèm thân hình của Tú Quỳnh thì ít thèm thân thế của Tú Quỳnh thì nhiều...Lâm Chánh Hy là một Phó Chủ Tịch Thường trực đầy quyền lực.Bây giờ Thái Kiêm Cơ đã chết,Thái Hoàng Cơ như cục cức trôi sông,con đỉ Thái vân Cơ nhìn mình với ánh mắt bất thiện.Cho nên Thái Hửu Cơ nghỉ nếu bây giờ nếu có giao tình tốt với Lâm Chánh Hy thì là một chổ dựa không tồi,có thể suy nghỉ.
***
Tú Nhi và Phương Linh đều là Biên tập viên mỷ nử của đài truyền hình Cần Thơ và Đồng Tháp nên rất được ái mộ. Cả hai đều có kênh youtube và Facebook riêng để thỉnh thoảng ‘live stream’ giao lưu cùng khán giả.Tuy bây giờ Tú Nhi đã ra ngoài đãm nhiệm Phó Tổng giám đốc của một công ty đang phát triển nhưng số người ái mộ nàng vẩn không giảm.Đặc biệt hôm nay nàng hợp tác với Phương Linh để cùng lên sóng cho nên khi vừa mới bắt đầu,số lượng người xem rất nhiều và dần dần tăng chóng mặt.Mười lăm phút đầu ,số lượng người xem đã gần trăm ngàn và vẩn tiếp tục tăng mạnh.Chủ đề của buổi thảo luận hôm nay là một vấn đề đang rất ‘hot’ đó là ‘Tự do ngôn luận’ trên mạng xả hội .Lấy ví dụ tiêu biểu là chuyện cứu trợ miền Trung’ lình xình gần đây...
-“Tú Nhi từ Cần Thơ và...“ Mĩm cười nhìn Phương Linh
-“Phương Linh của Đồng Tháp xin kính chào tất cả quí vị khán thinh giả thân thương trên khắp cả nước...”
Mở đầu cho buổi phát sóng,Tú Nhi ,Phương Linh xuất hiện trên màn ảnh,cả hai duyên dáng đẹp rung động lòng người.Tú Nhi giới thiệu khách mời cho buổi trực tuyến hôm nay.Tất cả đều là ‘thứ dử’: Bí Thư Hải,Chủ Tịch Vân,Phó Chủ Tịch Thảo của Thành phố Cần Thơ .Phó Chủ tịch Học Hửu,Trưởng ban tuyên giáo Tố My của Hậu Giang và đặc biệt có sự xuất hiện của Bí Thư Ngọc Lệ và Phó Chủ Tịch của HàTỉnh.Lại còn có Bác Sỉ Ngọc Lan.Giám đốc Sở Y tế Đồng Tháp.
Liền có người đặt câu hỏi tại sao lại có Bác Sỉ Ngọc Lan,Phương Linh lập tức trả lời ‘Bác Sỉ Ngọc Lan là con gái của Lệ Bí Thư và cũng là một trong những người trên tuyến đầu của đợt cứu trợ năm ngoai ở Hà Tỉnh’.Là một trong chứng nhân hùng hồn cho sự việc.
-“Phương Linh nầy..Năm ngoái bạn là người đã từng theo sát phái đoàn cứu trợ..hihi .phải nói là từ ‘A’ đếb ‘Z’..Bạn có cãm nghỉ thế nào về những lời nói trên mạng gần đây?
-“Hi hi...Chỉ có 4 chử thôi trong cụm từ ’Thật là hoang đường’.
-“Bí Thư Lệ..Chủ Tịch Diểm,hai vị là quan phụ mẩu của Hà Tỉnh..Hai người nghỉ sao về cụm từ nầy?” Tú Nhi tạm thời quay sang Lệ và Diểm...Nàng dẩn dắt chương trình khéo léo và sinh động.
-“Ha ha...Trước hết xin chào tất cả.Tôi từ Hà Tỉnh vào đây mục đích chính là thăm đứa con gái Ngọc Lan đang công tác tại Sở Y tế Đồng Tháp. Ngọc Lan,nó cũng là người đã từng đồng hành với cô Phương Linh đây trong suốt quá trình cứu trợ..Nói thiệt nha..Mấy ngày nay tôi thiệt là bất mản với những lời vu khống bịa đặt vô căn cứ không bằng chứng,mở miệng nói bừa của số người đã khởi động câu chuyện nầy...” Lệ Bí thư sắc mặt nghiêm túc,không hài lòng.
-“Về phần Cần Thơ...Có người đã tìm ra là đầu đuôi câu chuyện nầy xuất phát từ Cần Thơ..Bí Thư Hải...Chủ Tịch Vân...Hai người nghỉ sao?Hi hi...Lady first...Chủ Tịch Vân,Bà có ý kiến gì?” Tú Nhi hỏi
-“Hi hi Ha ha... Mọi người cười ồ.Bí Thư Hải dỉ nhiên tỏ ra rất phong độ.Liếc nhìn máy tính trước mặt,gần nửa triệu người đang xem khiến lảo kinh hỷ..’Má ơi..nhiều dử vây sao?’ Không phải là lần đầu lảo có những buổi trực tuyến như thế nầy nhưng tối đa chỉ có hai hoặc ba ngàn người trực tiếp theo dỏi,được như vậy là hảnh diện lắm rồi.Bây giờ xấp xỉ nửa triệu..Bởi vậy tỏ ra rất lịch thiệp,trí thức,từ tốn...Hướng về Chủ Tịch Vân,lảo đưa tay ra,mĩm cười,ngụ ý mời phát biểu trước.
-“Qua sự kiện lần nầy...Tôi nhận thấy có người hình như không hiểu rỏ cụm từ ‘Tự do ngôn luận’ hoặc là không muốn hiểu mà lợi dụng khái niệm nầy để tạt nước bẩn vào người khác...Hướng dẩn sai lầm dư luận quần chúng với ý đồ..có thể nói là không trong sáng...Nói một cách cụ thể nha,tuy người khơi nguồn của chuyện nầy không nêu danh tánh nhưng hầu như mọi người chúng ta đều hiểu người bị tấn công là ai...Chuyện nầy không thể chấp nhận được...”Nói tới đây Vân ngừng...nhìn Bí Thư Hải,ngụ ý để lảo tiếp lời.
-“Năm ngoái,Thành Phố Cần Thơ đã nhịp nhàng phối họp với Hậu Giang thông qua Trần Đức ..Cùng tiến hành công tác cứu trợ..Tất cả đều rất minh bạch...Chi thu đều rất rỏ ràng..Sẳn đây mới nói nha,phải nói là chi nhiều hơn thu...Chuyện nầy tôi nghỉ Chủ Tịch Học Hửu và Trưởng ban Mi của Hậu Giang cũng với Bí Thư Lệ và Chủ Tịch Diểm có thể làm chứng..Aiz..vậy mà...” Ra vẻ tiếc nuối,Hải lắc đầu ngừng một chút.
Lương Học Hửu gật gù, tằng hắng mấy cái.
-Đúng là như vậy,chi nhiều hơn thu,khác biệt gần 6 tỷ,lúc đó tôi thấy kỳ quái,nhờ Thư ký và phòng tài chánh duyệt lại mấy lần,kết quả đều không thay đổi.Ngay sau đó tôi có liên lạc với Chủ tịch Diểm ngoài Hà Tỉnh để được xác nhận một lần nửa...Không có sai lầm nào hết,chi nhiều hơn thu..ha ha,cuối cùng Trưởng ban Mi tiết lộ thì ra là Trần Đức là đại gia,hắn bỏ tiền túi để trả phí tổn trải nhựa cho con đường và tu sửa trường học ở thôn...
-“Là Thôn Tân Thắng” Diểm mĩm cười nhắc nhở.
-Ờ...Đúng rồi là thôn Tân Thắng.
-“Đừng nói chuyện làm đường nửa,đã là quá khứ rồi,nói hiện tại đi,hiện nay ở trạm y tế Thôn,chi phí thuốc men và lương bổng của số y tá làm việc ở đó mổi tháng cũng hai,ba trăm triệu vẩn là Trần Đức trả đó” Chủ Tịch Diểm nói thêm vào.
-“Có chuyện nầy?” Trưởng ban Mi sửng sốt...
-“Trưởng Ban Mi không biết cũng không có gì lạ,cái nầy con gái tôi Ngọc Lan và cô phóng viên Phương Linh là rành nhất” Lệ Bí thư gật đầu.Mọi người đưa ánh mắt nhìn Ngọc Lan,Phương Linh.Cả hai không hẹn mà đồng thời nhớ lại lúc hắn cỏng bé Hiền con chị Lượm trên đường đi vào thôn..Nơi đó mà tình yêu bắt đầu.
-“Bác Sỉ Ngọc Lan...Phương Linh nói chị là một trong những người trên tuyến đầu,chị có đồng ý với Phương Linh...Hi hi..Chị nói vài lời đi
Tú Nhi dẩn dắt,Ngọc Lan và Phương Linh cùng kể...Câu chuyện làm chuyện tốt mà không để tên và cũng chưa bao giờ kể công nhưng lại bị chụp mủ nhám tay mờ ám khiến mọi người cãm động.Không ai để ý đến số lượng người xem trực tuyến xấp xỉ nửa triệu...Nhiều lời bình với khối trái tim đỏ.
Lời khen ngợi càng nhiều thì lời chửi rủa cho kẻ xấu mồm càng nhiều...
Đồng Giao ,Thụy Vủ .Thanh Nhả tuy không tham dự trực tiếp nhưng cũng là một phần tử bên lề của buổi trực tuyến đến lúc cuối,nhìn màn hình lòng hoan hỉ khi thấy số người theo dỏi đã vượt quá nửa triệu rồi
Cao Lảnh.
Cùng lúc này, Đức Chủ tịch đang đi đến trong phòng họp.Thông thường đúng ba giờ họp thì kém 5 phút mọi người đã có mặt đông đủ,Chủ tịch và Bí Thư đến đúng ba giờ.Đây là quy luật bất thành văn...2 giờ 59 phút,Bí Thư Nga và Chủ tịch Đức xuất hiện cùng lúc ngay cửa phòng họp.Mặt Nga nghiêm trang nhưng đượm nét hồng, nhớ lại sáng nay,trong văn phòng nên không dám nhìn thẳng vào mặt hắn nhưng thì hắn tỉnh bơ .mĩm cười,nhìn nàng .
-Bí Thư..Chị khỏe
-“Ừm..ừm khỏe” Nga lí nhí ậm ừ,đi nhanh như ma đuổi vào phòng họp,Đức bước theo,nhìn sau lưng nàng mĩm cười.Hắn cãm thấy nàng thật thú vị.
Phiên họp của Ủy Ban nhân dân huyện.Chủ Tịch HDND Mai Văn Trường và Bí Thư Nga là do hắn mời vì có chuyện đặc biệt cần hai người có mặt nhưng lại không thấy hai Phó Chủ tịch huyện và Chánh văn Phòng...Điều nầy rất không binh thường,Trưởng CA Xuân Mai nhìn hắn,ánh mắt có ý cười ,nhè nhẹ gật đầu.Chỉ có hắn mới hiểu được nàng muốn truyền tín hiệu gì.
-“Ba giờ rồi..Chúng ta bắt đầu họp” Đức nhìn đồng hồ,thấy đúng ba giờ liền tuyên bố buổi họp bắt đầu.Ngay lúc nầy,Hai Phó Chủ Tịch Hửu Cơ và Nguyển Thông cùng Chánh văn phòng Bân bước vào,vừa đi vừa nói cười rất tương đắc,cả ba đang nói về trận banh đấu tối hôm qua.Nhìn nét mặt thản nhiên của Đức Chủ tịch,Mai văn Trường thầm nghỉ chắc sắp có phim hay coi...Nhìn ra có người muốn gây hấn,Nga nhíu mài.Các Trưởng phòng hai mắt dán lên màn hình của máy laptop như là rất bận rộn nhưng thật ra đang vểnh tai nghe ngóng chung quanh.
-“Ây chết..ha ha...Ba người chúng tôi mãi mê bàn chuyện trận banh nên suýt chút nửa quên đến họp,cũng may là anh Bân sực nhớ..Ha ha..Xin lổi nha...”Thông nói ‘xin lổi’ nhưng nét mặt vô cùng vênh váo.
-“Trể năm phút thôi mà..Có vấn đề gì lớn chứ...Ha ha...” Hửu Cơ làm ra vẻ kẻ cả...Hắn và Thông tin tưởng Đức đang ngồi trên đống lửa,trên Tỉnh,Trưởng Ban Đồng là tổ trưởng của tiểu tổ điều tra đặc biệt.Ông ta sẻ tha cho nó sao?Không phải là 90% mà là 100% ...Nó chết chắc rồi.Nghỉ như vậy nên Cơ thì không cần nói vì đã không thuận mắt với nhau từ ngày đầu,về phần Thông,hắn thấy mình không cần phải nịnh bợ nửa...vì vậy giọng bắt đầu bố láo,khiêu khích.
-‘Ha ha..Không sao..ngồi đi” Đức Chủ tịch mĩm cười,nhìn Xuân Mai... khẻ gật đầu,nàng hiểu ý lấy di động gởi hàng ‘text’ ra ngoài...
-“Ha ha.Thấy chưa..Tôi đã nói là không sao mà..” Thông,Cơ đắc ý...ngồi xuống vị trí của mình...
-Được rồi.Chúng ta họp...Hôm nay tôi có chuyện muốn tuyên bố.Quyết định nầy đã được thông báo với Bí Thư Nga và Chủ tịch Trường là tôi quyết định truy tố công ty Hồng Ngọc .Họ phải chịu toàn bộ trách nhiệm về cột điện trên tuyến đường mà họ đã thi công.
-“Chủ tịch huyện..Quyết định này hồi nào sao tôi không biết vậy?Phó Chủ Tịch Cơ,Chánh văn phòng Bân...Hai anh có biết vụ nầy?” Thông chau mày ra vẻ kẻ cả.
Mọi người trong phòng họp biến sắc...Bầu không khí trở nên căng thẳng.Thủy liếc nhìn Thi ngồi sau lưng hắn,tuy Thi có nói sẻ không có gì ầm ỉ nhưng Thủy vẩn hồi họp. Nga nhíu mài,nàng chưa tiện lên tiếng nhưng nàng tin tưởng hắn có cách đối phó hai con cáo già nầy.Mai Văn Trường khâm phục nét mặt binh tỉnh giả trư ăn hổ của Chủ tịch Đức,nếu lảo không đích thân nhìn thấy bức hình kia thì có lẻ lảo nghỉ mình và hắn đi chung một xuồng rồi.Trường nhìn em gái Mai Thanh Phương,cũng là Trưởng phòng kinh tế hạ tầng của huyện,khẻ mĩm cười,trấn an nàng.Hồi trưa này,Mai Thanh Phương tuy đã nghe anh mình nói ‘trời sập xuống cũng không sao’ nhưng nàng nghe vậy thì biết vậy chứ trong lòng rất lo lắng...Kẹt cái là nàng gặn hỏi mà lảo cứ làm ra vẻ ‘bí mật quốc gia’..Không chịu hé miệng.
-“Không..Tôi không có chút ấn tượng về vụ nầy.anh thì sao...anh Bân” Cơ ra vẻ trâm ngâm nghỉ ngợi.
-“Không..Tôi cũng không rỏ” Bân hàm hồ đáp...
-“Tôi thông báo với các Trưởng phòng của huyện...Không phải thông báo với các người .”Đức mĩm cười.
-“Chủ tịch Đức..Cậu nói vậy là có ý gì...Quyết định là tập thể quyết định chứ không phải là một cá nhân nào đó” Thái Hửu Cơ trầm giọng.
-“Câu nầy rất đúng nên tôi hoàn toàn đồng ý” Thấy Thái Hửu Cơ ‘phất cờ’,Nguyển Thông liền hò reo.
-“Rất tiếc là hai người không thuộc vào tập thể ở đây...Nên tôi không cần hai người có đồng ý hay không..Nói như vậy hai người có hiểu chưa?” Đức nheo mắt...Vẻ khinh thường.
-“Hoang đường..Hai người chúng tôi là Phó Chủ tịch huyện ..Cậu đừng quên.” Thông nheo mắt nhếch miệng cười với vẻ rất coi thường.
-“ Ha ha...Sắp không phải rồi” Ngả lưng vào thành ghế,Đức nheo mắt cười mỉa,thái độ rất bá đạo...Đối với hắn,người ta lịch sự thì mình tao nhả,người ta cà chớn thì mình thô bỉ,muốn chơi?bố sẻ chơi tới bến với chúng mày.Gặp bố mà giở quẻ là chúng mầy chỉ có nước ‘đổ lệ khi thấy quan tài’...
-“Ha ha...Chuyện nầy không phải cậu có thể làm chủ được..”Cơ cũng cười cười khinh thường.
-“Ha ha..Dỉ nhiên rồi... nhưng mà...” Đức cũng cười...nụ cười ‘tiếu lý tàng đao’.
“Các người làm gì vậy?Đây là ủy ban nhân dân ...”Thấy hai bên lời qua tiếng lại ,giương cung bạt kiếm... Bí Thư Nga liền nhắc nhở,nàng sợ không kiểm soát được tinh hình.Đàn ông nóng tinh,có khi nào đứng lên tay đấm chân đá thì thật là không hay.
-“Ha ha Bí thư Nga,chị yên tâm,tôi là người rất chừng mực...Chúng ta là người văn minh mà...ngay cả bắt bọn đầu trộm đuôi cướp nhất định cũng trong khuôn khổ của luật pháp.Hai người nầy...chậc ..chậc..” Hắn chỉ Thông,Cơ....bỉu môi,lắc đầu tắc lưởi..Ra vẻ vô cùng khinh thị.
Thái độ của hắn làm Thông,Cơ chột dạ...Ánh mắt giao nhau...Chánh văn Phòng Bân vô cùng khẩn trương.Lảo đang suy nghỉ đã có phải mình đã phóng lao quá sớm?
Ngay lúc này có tiếng gỏ cửa.Trước cặp mắt ngạc nhiên của mọi người,Trưởng CA huyện Xuân Mai nhanh chóng đứng lên đi ra mở cửa...Như là nàng biết ai đến vậy.
Cửa mở... Đại Tá Mai Thảo,Quyền Trưởng CA của Thành phố Cao Lảnh và Trung úy Đan Thùy cùng khoản 6 chiến sỉ CA... Mọi người nghi hoặc.Không biết đã xảy ra đại sự gì .Sao giống như là dẩn đội bắt người vậy?
-“Đại Tá Thảo...Có chuyện gì vậy?” Là lảnh đạo cao nhất ở huyện.Thấy có sự bất thường Bí Thư Nga lên tiếng hỏi.
-“Bí Thư Nga...Chúng tôi có đủ bằng chứng đến đây bắt giử Phó Chủ tịch Thái Kiêm Cơ về tội hiếp dâm cách đây hai năm...Trung úy Đan Thùy..còng Thái Kiêm Cơ lại..” Mai Thảo từ tốn nói...Nàng theo thủ tục thông báo với Bí Thư một tiếng,sau đó Bí Thư phản đối hay chấp thuận thì không quan trọng...Nàng vẩn cho người còng tội phạm.
-“Các người nói bậy bạ cái gì đây..Bí thư..Tôi vô tội a...” Thái Kiêm Cơ kêu lên thảm thiết khi hai chiến sỷ CA quặt tay hắn ra sau và còng hắn với còng số ‘8’.Giờ phút nầy Thái Kiêm Cơ cãm thấy như trời đất sụp đổ.Hắn nhìn Thông với ánh mắt cầu cứu...ngụ ý nói...lúc nầy là giây phút môi hở răng lạnh,Thông cần lên tiếng ,nếu không ôm nhau mà chết thôi.
Thông làm sao không hiểu ánh mắt của Thái Kiêm Cơ,hắn trầm giọng.
-“Khoan đã..Có phải có hiểu lầm gì không?Các người đã điều tra kỷ chưa?Phó Chủ tịch Cơ là người tốt.Không thể nào đâu...”Thông nghiêm nghị nói.. nhưng vừa nói xong...đến lượt hắn đứng không vửng,muốn xỉu...Lổ tai hắn lùng bùng khi nghe Mai Thảo lạnh lùng nói.
-Phó Chủ tịch Thông,chúng tôi có đủ bằng chứng ông cố ý làm thất thoát tài sản nhà nước,xâm chiếm tài sản người khác...Đan Thùy...Còng luôn người nầy...
-“Các người nói bậy bạ gì đây..Ha ha..Hiểu rồi...Mấy người và hắn là cùng bọn...Trần Đức Ngươi tưởng ngươi còn làm như Chủ tịch lâu dài à?Bí Thư Nga,tôi bị oan...chị nên đứng ra phân xử cho chúng tôi.” Thông nhìn ra mình bị Đức ‘ra tay’ ,hắn la ó kêu oan...Tình hình vô cùng náo loạn.
-“Chuyện các người phạm pháp không có liên quan đến ai làm Chủ tịch huyện...Tôi không can thiệp được” Đả là người của hắn,Nga dỉ nhiên là đứng về phía hắn rồi,hơn nửa đây là chuyện phạm pháp mà,sao nàng có thể can dự vào được.
-“Nói nhiều làm gì..mang họ đi” Mai Thảo quát.
-“Ậy..khoan ..Chờ một chút...Ha ha...Ây da...Tôi nhớ rồi,mấy ngày trước thấy trên MXH có người nói bóng gió là tôi nhám tay tiền cứu trợ lủ lụt miền Trung...Lúc đó tôi nghỉ hay là làm y như thiệt đi,coi kết quả thế nào...Vì vậy tự tung tin mình sắp bị mất chức...Wow..Vậy mà các người cũng tin..Hi hi..Sorry nha...Chủ tịch Trường..Ông có nghe chuyện nầy chứ?
-“Ha ha...Thì ra là cậu...Có..Tôi có nghe tin đồn nầy nhưng ai mà nghe mấy chuyện ba xàm ba láp chứ...Ây da..anh Thông ,anh Cơ,hai anh không phải tin chuyện nầy đó chứ?” Văn Trường mĩm cười,đắc ý,mắt nhìn em gái :tin anh mầy chưa?
Thông mặt xám như tro tàn...Ngay lúc nầy.Phó Trưởng phòng Nhân, em hắn ,mặt hớt hơ hớt hải chạy vào...hắn gọi điện định báo cho anh mình biết những gì vừa thấy trên youtube nhưng Thông tắt di động vì đang họp ,vì vậy Nhân tất tả chạy đến đây đích thân muốn nói tin dử,đúng lúc thấy anh hắn và Phó Chủ tịch huyện Thái Hửu Cơ cả hai đều bị còng tay.Tuy tay không bị còng như anh hắn nhưng Nhân mặt xám như tro tàn khi viển ảnh của một tương lai u ám đang dần hiện trước mắt.
‘Bịch’...Chánh văn phòng Bân cãm thấy tối xầm mặt mủi...lảo ngả xuống bất tỉnh nhân sự...
-“Mau..mau..kêu xe cứu thương..” Nga hoảng hốt kêu lên...
Nhìn CA ‘hộ tống’ hai vị ‘đại lảo’ huyện ra xe tay trong còng số ‘8’,xe cứu thương thì chở Chánh văn Phòng đi bệnh viện .Bên trong UB huyện...Náo loạn cả một bầy...Mọi người không dám thở mạnh.Giờ phút nầy,ai cũng có ý nghỉ riêng.Đám người phe cánh của Thái Hửu Cơ và Nguyển Thông đang suy nghỉ tìm cách xóa quan hệ với hai người.Trái lại thân tín của Trưởng phòng Phương kích động,Phương là em gái của Chủ tịch Trường..Ai cũng nhìn rỏ Chủ tịch Trường và Đức Chủ tịch huyện vô cùng thân thiết.Như vậy thì Trưởng phòng Phương nhất định là người của Chủ tịch Đức rồi.Cũng như Thủy Trưởng phòng Tài chánh vậy.
Tuyết Hoa nghe Chánh văn Phòng Bân ngả xỉu vì bị ‘đột quỵ’,ngoài mặt ra vẻ ‘đau thương’ nhưng trong lòng nở hoa...Bức hình kia làm nàng giử vửng niềm tin.Bây giờ hy vọng xóa được chử ‘Phó’ lớn hơn bao giờ hết.
-
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.