Đức lần mò theo địa điểm đến nơi hẹn...Không phải là khách sạn sang trọng hay nhà hàng hay quán Bar ,nếu không nhìn thấy chiếc xe Jeep Gladiator đậu trong sân thì có lẻ hắn tin mình đã lạc đường. Vừa ngừng xe trước hàng rào bông bụp ,hắn đã thấy Hoàng Bích Trâm và hai Đại tá tùy tùng đứng trước cửa,có lẻ đang chờ hắn...
Hắn thật không hiểu đàn ông trên đời hằng hà sa số nhưng tại sao cả ba người đàn bà nầy thích đánh ‘lá mít’ với nhau...Người đâu có thô chứ, cả ba đều có một thân hình bá cháy, vú có,đít có,nhất là đôi môi trời sinh để luyện ‘Điệu sáo mê hồn’...Đẹp như vậy chỉ cần ngoắc ngón tay là có cả khối đàn ông đực rựa chạy tới quỳ lạy đưa ‘dùi cui’cho tha hồ mà sử dụng miển phí mà..Thiệt là phí của trời...
-“Trể 10 phút..Chủ tịch Đức.Anh là người không có khái niệm giờ giấc” Bích Trâm nhìn đồng hồ,sắc mặt sa sầm.
-Hi hi...Lảnh đạo lúc nào cũng đến trể mới có khí thế mà...
-“Lảnh đạo?Anh là lảnh đạo của ai?Nancy không có ở đây” Bích Trâm trề môi khinh thường...
-“Nà nà...Tôi xin đính chánh Nancy là bà xả chứ không phải là lảnh đạo của tôi nha.Còn tôi...Ha ha ,tôi là lảnh đạo của cô.Cô quên rồi sao?Lúc đánh cuộc,cô nói thua thì để tôi chỉ huy,như vậy tôi là lảnh đạo của các cô rồi,có phải không?” Đức Chủ tịch nói lý lẻ rất trôi chảy.
-“Anh không ngây thơ đến nổi nghỉ đó là thiệt chứ?” Bích Trâm trừng mắt ...
-Hắc hắc..Biết trước mà..Thôi bỏ đi.Lần nầy đến đây là có chuyện muốn hỏi...Nếu cô nói thì mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-duc/680201/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.