Gia Kỳ hài lòng đứng ngắm mình trong gương...trang điễm để nhìn vào có vẽ đơn giãn nhưng cuốn hút là cả một nghệ thuật và công trình...ai sẽ không lỏ mắt mà chiêm ngưỡng...thì kẻ đó nếu không đui thì là có vấn đề về thẫm mỷ ...nàng đắc ý mĩm cười...liếc nhìn đồng hồ..cúng xấp xỉ rồi...Gia Kỳ mỡ cửa phòng bước ra ngoài...đi ngang qua quầy tiếp tân...nhiều ánh mắt của người ngoại quốc hướng về...Gia Kỳ cười thầm...
“Hi...Chị Gia Kỳ...” nàng vừa bước ra ...chiếc Mercedes mui trần liền ngừng ngay trước cửa...Hồng Phượng đưa tay vẩy vẫy...gọi tên nàng...miệng cười như hoa nỡ...Phượng bước xuống...quần short trắng khoe cặp đùi với làn da mịn nàng không tỳ vết... áo pull hồng,xách tay cũng hồng...trông thật xinh...cũng là tiên nử đấy...
-“Hi..anh Đức..hi Hồng Phượng..wow...em đẹp thiệt...”miệng trầm trồ khen Hồng Phượng mắt liếc ‘tài xế’... ...hắn nhìn nàng gật đầu nhẹ...khẽ mĩm cười coi như chào...rồi bâng quơ nhìn phía trước...ánh mắt không một chút sững sốt,bàng hoàng,ngưỡng mộ,trầm trồ,chiêm ngưỡng như mỗi lần nàng xuất hiện trong các dịp họp bạn ngoài Hà nội...tên nầy có biết gì về ‘thẫm mỷ’ hay không vậy?đồ mắc dịch...Gia Kỳ cãm thấy tức...
-“Hihi..chị Gia Kỳ...đứng trước mặt chị...em không dám nhận đâu...phải hong Đức còi?..
...
-“Mắc dịch...đang nói chuyện với anh đó...” không thấy Đức ừ hử...Hồng Phượng quay đầu nhìn...thấy ‘Đức còi’ đang có earphone bên tai...không biết nghe nhạc hay nói điện thoại liển ‘nổi giận’...giựt earphone ra...hung hăng ’mắng’...
-“Hả?ờ...” Đức hồ đồ ậm ờ cho qua chuyện...
-“Ờ?ờ... cái gì?...anh...” Hồng Phượng tức thở phì phì...biết hắn chẵng nhập tâm lời của nàng...
-“Bây giờ mình đi đâu?...” Gia Kỳ ra vẻ thản nhiên cười hỏi...
-“Được...em và chị ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-duc/680108/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.