Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262
Chương sau
Trong Ủy ban nhân dân huyện Cờ đỏ,đứng đầu là Bí Thư kiêm Chủ tịch huyện,kế đó là hai Phó Chủ tịch huyện...Phạm bá Thành đứng hàng thứ nhất,Hiếu đứng hàng thứ hai. Phạm Bá Thành là lảo làng tại huyện Cờ đỏ,uy vọng của lảo tại vùng nầy như mặt trời ban trưa,thân tín của lảo trong ủy ban chiếm đa số...từ Chánh văn phòng cho đến các Phòng,Ban...vì vậy mọi chuyện trong ủy ban nếu lảo lắc đầu thì khó mà thông qua suông sẻ.Ở huyện Cờ đỏ nầy lời nói của Bá Thành là ‘thánh chỉ’...không ai dám trái.Trước Kiều Nga,nhiều vị Bí thư tiền nhiệm bị Bá Thành ép thở không nổi...cuối cùng cố vận động để được điều đi nơi khác...bỏ vị trí chạy lấy người... Lần nầy ,1 Phó Chủ tịch huyện về hưu,đồng thời Vị Bí thư tiền nhiệm được điều đi nơi khác...ai cũng tưỡng Bá Thành thuận lợi ‘đăng cơ ’...ai dè trên tỉnh điều xuống 2 ‘đứa con nít hỷ mủi chưa sạch’...một đứa con gái là lãnh đạo của Bá Thành...dỉ nhiên là lảo không vui rồi...ngấm ngầm ra lệnh thân tín ‘kỳ đà cản mủi’ trong công việc của hai đứa con nít nầy...để cho chúng biết ở huyện Cờ đỏ nầy ai mới là ‘lảo đại’... Vì vậy,Hiếu muốn triển khai công việc cũng gặp rất nhiều sức cản...hắn đã nhiều lần ra tín hiệu với Bí Thư Kiều Nga...mong nàng cùng hắn ‘song kiếm hợp bích’ để có thể đột phá ra khỏi tầm ảnh hưỡng của Phạm bá Thành...chỉ tiếc là Kiều Nga cứ mặt lạnh như tiền...cũng tại vì nàng nhận ra ý đồ gian trá của Hiếu...hắn chìa cành ô liu muốn hợp tác để đột phá trong công việc nhưng cũng có ý đồ ‘lòng hưu dạ vượn’ đối với nàng...Kiều Nga khinh thường... lúc nầy,trong lòng của nử Bí Thư đang iêu...khi rãnh rổi cứ cười mĩm chi...nghỉ vu vơ rồi mét mặt thoáng hồng...tâm trạng đang iêu của phụ nử... Tin Phạm bá Thành bị tống giam...người mừng nhất có lẻ là Hiếu...hắn thấy cơ hội đã tới...Bây giờ hắn không muốn hợp tác nửa mà có thể là đối đầu,sau đó là thu phục nử Bí thư xinh đẹp nầy... Hiếu thầm trù tính...Phạm Bá Thành bị bắt giam...cây đổ bầy khỉ tan...đám thân tín của lảo chắc đang lo sốt vó,sợ bị liên lụy chắc chắn bây giờ đang nổ lực tìm kiếm chổ dựa mới...nếu bây giờ Hiếu nhảy ra thì sẻ có khối người qui thuận...Hiếu thu nạp họ,lập ra thế lực của mình...đến chừng đó...Kiều Nga muốn triển khai công việc cũng phải xem coi Hiếu có tâm tình vui vẻ hay buồn..hắc hắc hắc... Người đầu tiên Hiếu muốn thu phục chính là Chánh văn phòng Thu Hoa...chì cần nàng làm con chim đầu đàn...mọi việc sau đó sẻ dể hơn nhiều...Hiếu tin tưỡng nếu Thu Hoa biết được hắn có Phu Nhân Chủ tịch tỉnh chống lưng...chuyện thu phục nàng dể như lấy đồ vật trong túi... Chính vì vậy mà Hiếu gọi điện cho Thu Hoa...tiếng nói trong trẻo ủy mỵ của nàng khiến Hiếu tưỡng tượng đến gương mặt,đôi môi gợi tình...cặc trong quần Hiếu liền ngóc đầu...hắn nghỉ:”nếu đụ được nàng thì mọi chuyện không phải ngàn lần dể hơn sao?”...Hiếu mơ màng chờ Thu Hoa tới... Hoa vừa ngắm mình trong gương vừa suy nghỉ:”đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh...đang muốn gặp hắn,hắn liền gọi mình...” Hoa cũng đang âm thầm trù tính...lảo già Bá Thành xãy ra chuyện...coi như một đi không trở lại...thằng Hiễn và thằng Tín đều đi bán muối hết rồi...ây...Hoa cũng không muốn ra tay với thằng Tín lắm nhưng nếu không làm vậy không được,sẻ không giử được bí mật...thôi coi như nó gặp xui đi...nàng cũng cho nó đụ mấy lần rồi...càng nghỉ đến Hoa càng giận..rỏ ràng đã tới tay nhưng lại bị phõng tay trên...mộng ôm trọn gói một mình mới ra tay với Hiển và thằng Tín...rúc cục cũng chẵng được gì...thiệt xui mà... Hoa lại nghỉ tới thằng Toàn,phó CA phụ trách điều tra cái chết của Hiển,Tín...cũng may nàng thành công dụ dổ,cho nó đụ và nó chịu nghe lời nàng...Hoa trù tính nếu có thể đề bạt nó thế vào chức vụ của thằng Hiển...như vậy rỏ ràng nàng có thể thao túng CA huyện rồi...chừng đó muốn làm gì thì làm...còn nửa,tên Hiếu nầy rỏ ràng muốn lợi dụng cái chuyện Bá Thành đi tù mà thừa nước đục thả câu...muốn đám người của Bá Thành qui thuận y đây mà...hahaha...tưởng ‘bà’ khờ sao...không dể đâu... -“Chánh văn phòng...xin chào...Chủ tịch Hiếu nói nếu chị tới thì cứ vào..ông ấy đang chờ...” Lập...thư ký của Hiếu thấy Hoa liền lể phép đứng lên chào... -ừm...công việc thế nào?đã quen chưa? -“Dạ...cũng đang thích ứng ạ...mai nầy còn phải nhờ chị chì điễm thêm cho mới được”...Lập lể phép đáp... -“Tốt...cứ cố gắng làm việc...khi nào có chuyện gì không thông...cứ tới tìm chị..” Hoa nghiêm nghị dặn dò...Lập khúm núm bước đến cửa gỏ nhè nhẹ...Hoa nghỉ đến số tiền 30 triệu của ba má thằng nhóc nầy lo lót để nàng nhét nó vào vị trí thư ký cho Phó Chủ tịch huyện...giá hời...nếu là ai khác...không dưới 50 triệu... -“Vào đi”...tiếng Hiếu từ bên trong vọng ra.Lập mở cửa,đứng lách sang một bên,Hoa bước vào... -“Hahaha...Chánh văn phòng...Chị đã tới rồi...mời ngồi...” Hiếu cười thân thiết đứng lên,tiến đến đón chào Hoa ngay bộ ghế salon ,đưa tay mời nàng ngồi ...Lập rót hai tách trà nóng để lên bàn,lui ra khép cửa... -Chủ tịch Hiếu...anh đừng quá khách sáo làm tôi thấy ngại... -“Khách sáo cái gì chớ?là đồng nghiệp với nhau...lẻ ra tôi đã sớm gặp chị rồi..xin thụ giáo kinh nghiệm của chị...bây giờ mới có dịp...aizzzz...chuyện của Chủ tịch Thành”...Hiếu nhè nhẹ lắc đầu ra vẻ nuối tiếc... -“Chúng tôi cũng bất ngờ lắm...làm việc với ông ta cũng lâu rồi ...thiệt không ngờ...tôi nghì chắc có sai lầm nào ở đâu đó...nhưng tiếc là không quen biết rộng rãi để có thể dò hỏi hư thực ...” Hoa ‘bùi ngùi’... -“Cái nầy chị không cần lo...lãnh đạo sở Tài chính tỉnh là lão lãnh đạo của tôi...tôi nghỉ tôi có thể giúp được...nè...uống trà ...” Hiếu khéo léo khoe chổ dựa... -“Vậy à?vậy thì tốt rồi...ai thế anh? Chủ tịch Hiếu có thể tiết lộ một chút?”Hoa bưng tách trà thấm môi,mắt nhìn Hiếu mong đợi... -“Không xa lạ đâu...cũng là Chủ tịch tỉnh phu nhân đó thôi...” Hiếu ‘khiêm nhường’ cười đáp... -“Ây ui...Chủ tịch Hiếu...anh thiệt là thâm tàng bất lộ...thiệt là hù chết người ta mà...mai nầy anh phải chiếu cố tôi nhiều hơn mới được”...hai người ngồi không xa,Hoa nũng nịu ‘vô ý’ vung tay đánh nhẹ vào đùi Hiếu... Cặc Hiếu giựt giựt...Từ lúc Hoa ngồi xuống,mùi thơm trên cơ thể nàng đã làm hắn ngất ngây...ở cự ly gần,nàng mặc áo sơ mi lụa trắng,hai gò ngực ẩn hiện sau lớp áo làm Hiếu mê man...hắn nuốt nước bọt...mấy năm nay hắn vừa làm tài xế vừa là người tình của Phu nhân Chủ tịch tỉnh,chỉ đụ có mình bà , bây giờ Hoa chỉ xấp xỉ 30 so với một người xấp xỉ 50...sự khác biệt không cần phải nói nhiều... Hoa biết mình rất hấp dẩn đàn ông...bộ 4 thân tín của Hiễn ,kế đó là Tín và gần đây Toàn,tất cả đều bị nàng thu phục một cách dể dàng....đàn ông...tên nào cũng vậy,thích chúi mủi vào giửa hai đùi nàng...nhìn thấy ánh mắt tham lam của Hiếu,Hoa đắc ý cười thầm...cho thêm chút lửa... -“Chủ tịch Hiếu à...sao anh không nói gì vậy?anh không phải keo kiệt đó chứ?chiếu cố dùm một chút cũng không được sao?cùng lắm là mai nầy anh nói gì tôi cứ nghe theo là được...”Vừa nói tay vừa ‘đáp’ lên đùi Hiếu...rồi dừng ở đó... Giờ phút nầy cho dù là hòa thượng cũng muốn tức khắc hoàn tục mà thôi... -“Được..được....mai nầy chuyện của em là chuyện của anh...” Dằn lòng không được,Hiếu ôm chầm lấy Hoa,tay hắn nhanh chóng luồn vào chiếc váy đầm...mò lên trên,miệng hắn đáp lên môi nàng hôn ngấu nghiến... -“Đây là văn phòng” Hoa ‘e thẹn’ nắm bàn tay tham lam của Hiếu ...đây mới chính là nghệ thuật đỉnh cao của sự câu dẩn...Hiếu vừa nghe nàng nói...lửa dục càng bùng cháy...cứ tưỡng mình là người đầu tiên chinh phục nàng ... -“Không sau đâu..không ai vô khi chưa có lệnh của anh...” Hiếu vừa nói vừa hối hả mở khuy quần...móc cặc hắn ra...một tay vén áo vạt áo đầm nàng lên,muốn kéo quần lót xuống... Trước sự tấn công hùng hổ của Hiếu...Hoa ‘sợ sệt’ nhìn ra ngoài cửa...tỏ vẻ sợ sệt với ánh mắt nai tơ... -“ Không sao đâu mà...chìu anh đi...” Hiếu vừa kéo quần lót nàng xuống vừa dụ dổ...Hoa cuối cùng cũng ‘khuất phục’...để Hiếu kéo quần lót nàng ra ngoài...Hiếu thấy nàng nhượng bộ...chìu theo ý mình...hắn hứng chí...hai mắt hao háo nhìn vào đám lông mượt mà...Hoa ‘e thẹn’ hai mắt nhắm khít cố lấy tay che...nhưng không còn kịp nửa,Chủ tịch Hiếu đã áp miệng vào... -“Em..em sợ...”Hoa nhếch mép cười mĩm nhìn Hiếu đang tham lam bú mút giửa hai đùi...ánh mắt đắc ý...nhớ tới Bá Thành trước kia ...chính nàng hay bú cặc lảo ngay trong văn phòng của lảo... Hoa gát hai chân lên vai Hiếu..cho hắn mặc tình bú mút...tên nầy bú mút không tệ... ... Kiều Nga không dùng thư ký...Ngọc Như vừa là tài xế cũng là Thư ký của nàng...Tuần trước,nàng đã thấy đoạn video cãnh Thu Hoa thân mật với Phạm Bá Thành...Kiều Nga liền đề cao cãnh giác...người đàn bà nầy có hành động bất chính không thể tin tưởng được...vì vậy nàng đã khéo léo từ chối việc tuyển chọn Thư ký cho Bí Thư,lấy cớ rằng để Ngọc Như đãm nhiệm.Thu Hoa cũng vì vậy mà căm tức vì mất nguồn lợi 50 triệu...miếng thịt sắp vào miệng bị vuột mất... Phương Anh lại tường thuật chính người đàn bà nầy đả lén lút vào nhà Phạm bá Thành lấy số tài sản của lảo.Nancy đã căn dặn triệt để lưu ý ...việc ngộ độc thán khí dẩn đến cái chết của Bùi Thế Hiển và thân tin của hắn có thể liên quan đến người nầy,nhưng đó là việc của CA,hơn nửa vạch mặt nàng ta bây giờ không có lợi...chẵng khác nào nói người phỏng tay trên nàng ta chính là người của mình? Văn phòng của Bí Thư huyện ủy kiêm Chủ tịch huyến cách văn phòng của Phó Chủ tịch Hiếu không xa,vì vậy ngay từ lúc Thu Hoa xuất hiện ngoài cửa văn phòng,chuyện trò cùng Lập...nhất cử nhất động của nàng không thoát khỏi ánh ắt quan sát của Ngọc Như...nàng cười lạnh mở cửa vào trong phòng làm việc của Kiều Nga... -“Sao rồi?”Đang ngồi đọc văn kiện,thấy Ngọc Như đi vào,Kiều Nga ngẩn đầu lên cười hỏi. -“Gần 1 tiếng đồng hồ...vào trong...không biết bàn chuyện gì...”Ngọc Như ngây thơ báo cáo... Kiều Nga nhếch môi cười lạnh...bàn chuyện?không đơn giản như vậy đâu...mất đi hai chổ dựa là Bá Thảnh và Bùi Thế Hiển,dỉ nhiên là phãi nhanh chóng tìm chổ dựa hoặc đồng minh rồi...Trong tình hình hiện nay dỉ nhiên tên Hiếu nầy là lựa chọn không tồi...nhưng uỗng công thôi...đối với người khác có thể là kế sách hay đấy...nhưng đối với nàng,chỉ là con khỉ nhảy lung tung ... Việc làm trước nhất là phãi tìm nhân tuyển trám vào hai vị trí mấu chốt thay thế Phạm bá Thành và Bùi Thế Hiển...không biết ‘anh ấy’ tìm được nhân tuyển thích hợp chưa... Hổ phụ không sinh khuyển tử...Phụng tỷ nhất định không thể nào có thử muội...Mọi toan tính của Hiếu và Thu Hoa đều không qua khỏi ánh mắt của Bí Thư huyện cũng là Thiếu tá Cục An ninh Quốc gia Kiều Nga... Dòng dõi của Tổng Bí Thư thì đầu óc chính trị nhất định phải hơn người... ... Mấy năm dài ,làm công cụ cho Phu nhân Chủ tịch tỉnh thoả mãn dục tình... Yến biến thái ,thích được bú liếm... thích có người dùng lưỡi ‘trêu chọc’ lổ tứ (lổ đít),vì vậy kỷ thuật nầy của Hiếu cũng đạt đến đỉnh cao... Áp miệng vào ngay đó...Hiếu cứ thế mà làm hơn nửa Hoa còn trẻ,dĩ nhiên là Hiếu hòa tinh thần vào ‘công việc’ với cả tâm tình...kết quả là Hoa ‘thần hồn phách lạc’ rên hừ hừ...lúc nầy Hiếu mới đứng lên, tụt quần xuống ngang đầu gối...Hoa nhanh chóng phối hợp, thay đổi tư thế, nàng quỳ trên ghế, chỉa mông ra sau chờ đợi...Hiếu hăm hở rà cặc tìm động hoa vàng...nhấn vào... Ô hô...’nắc’ khác với ‘ bú’ nhiều...Hiếu đụ chỉ bình thường nên Chủ tịch phu nhân thích hắn dùng lưỡi hơn...hôm nay vì quá kích động nên Hiếu quên mất rồi...vừa đút cặc vào...đầu cặc ấm áp cộng với cơ lồn Hoa co giản đàn hồi...ngoài tầm kiểm soát... cặc vừa chui đầu vào chưa đến 10 giây...Hiếu phun ào ào... Hoa sửng sốt...nàng đang ‘phê’...chờ Hiếu ‘dập’ tới...trong đầu cứ tưỡng tài rà lưỡi khá tất nhiên ‘nả pháo’ sẻ không tệ...ai dè cãm giác ‘mưa như tha la thác đổ trên biển vắng’...tâm trạng hụt hẵng...phi thường thất vọng... Cho dù Hiếu có cố gắng cách mấy..cặc phun xong liền xìu như cọng bún...tự động chui ra khỏi hang...Hiếu xấu hổ... -hahaha lần đầu...em quá ngon làm anh không tự chủ được... -“Không biết đâu...anh làm sao thì làm...” Hoa vờ vịt như chẵng màng...trong bụng thầm khinh thị... ... -“Đội ngủ của Bá Thành...em gom được bao nhiêu?”Đã tiến tới tầng quan hệ xác thịt rồi...Hiếu không cần đạo đức giả rào trước đón sau nửa...hắn trực tiếp vào đề...cố gắng làm cho Hoa quên đi sự tình ‘xấu hổ’ vừa rồi của hắn. -“Cái nầy còn tùy...họ muốn nhìn coi ai là chổ dựa của anh trước...nhưng hiện nay có chổ cần nắm trước...nếu anh có thể đề bạt người mình nắm phòng CA huyện...họ sẻ theo anh nhiều...đây là vấn đề mấu chốt...”Hoa ‘gợi ý’...chờ Hiếu hỏi tới sẻ ‘miễn cưởng suy nghỉ’ mà nói tên Toàn ra... -“Chỉ là CA huyện thì chưa đủ...vị trí của Bá Thành cũng phải là người của mình luôn mới được...”Hiếu ‘hách dịch’ tuyên bố....mắt nhìn Hoa cười khẫy. -“Có thiệt mới nói nha...sau nầy em trông cậy vào anh hết á...” Hoa làm sao không hiểu?nàng nghe Hiếu hùng hồn tuyên bố...xúc động...nếu có thể ngồi vào vị trí Phó Chủ tịch huyện...trước đây nằm mơ cũng không dám nghỉ tới...bây giờ có hy vọng rồi... Líếc mắt đưa tình...muốn thể hiện một chút,Hoa quỳ trước mặt Hiếu..kéo quần hắn xuống,đưa tay móc cặc hắn ra ngoài, vẩn còn mềm,đầu cặc vẩn còn ướt...nàng le lưỡi liếm liếm vài cái..tay mân mê một hồi...sục sục vài cái...cặc Hiếu hùng dủng ngóc đầu...trong phúc chốc đầu cặc tim tím bóng lưỡng đã nằm gọn trong miệng nàng... *** -“Cái gì?mầy không nói chơi cho tao sợ chứ Tố My? “ Chị Tư nghe Tố My rù rì bên tai một hồi liền hét lên một tiếng kinh hãi...mặt trắng bệch... -“Tui cũng muốn nói chơi...nhưng đây là sự thật...nên tìm chị hỏi cách ứng phó...” Tố My phân trần...từ hôm cãi vả,xé mặt với Trúc...tâm trạng như ngồi trên đống lửa...chỉ cần tên trẻ kia tung cái USB ra ..địa chấn quan trường chỉ là chuyện nhỏ...danh dự uy tín của bà sẻ mất...mất hết...muốn chết không được.muốn sống cũng không có chổ dung thân... Nhưng sau đó ,Tố My bình tâm tỉnh trí suy nghỉ lại...mình và hắn không thù không oán...hại nhau làm gì?vì vậy bà cãm thấy yên tâm....hôm nay tìm chị Tư tìm kế sách vẹn toàn... -“Tao nhất định sẻ cho con Trúc biết tay...không ngờ bị nó chơi một vố như vậy...” Chị Tư căm giận,nghiến răng nghiến lợi...nhưng càng nghỉ đến hậu quả...càng run lên... -“Bình tỉnh đi...chưa đến nổi nào đâu...chúng ta tìm hắn thương lượng”....Tố My đề nghị...bà đã suy nghỉ kỷ lắm rồi...đây là biện pháp duy nhất..dù sau cũng phải gặp tên kia mặt đối mặt...xem hắn muốn thế nào.. Yến suy nghỉ...không có biện pháp nào khác...xem ý đồ tên kia muốn gì trước...mình đã là cá nằm trên thớt...còn đường lựa chọn sao? ... Ngôi biệt thự của hai mẹ con Trúc hôm nay coi như chính thức mở cửa ‘kinh doanh’ trở lại...khắp nơi đều được lau chùi quét dọn sạch sẻ...Trúc không hổ danh là lảo làng trong nghề...chỉ trong hai ngày,ngôi biệt thự đã tràn đầy sức sống...mấy em mơn mởn quần là áo lượt má phấn môi son đít vú nây nẩy khiến bộ ba Tuân,Vỏ và tắc kè Hưởng tim đập liên hồi... -“Từ từ đi tụi mầy...không cần gấp đâu...làm việc cho đàng hoàng...mai nầy cho tụi mầy đụ gẩy cặc luôn...”Trước sự ‘ngáo ộp’ thèm thuồng của đàn em...Thắng ra mặt đàn anh dạy đời...vẻ mặt vô cùng nghiêm túc ra dáng đàn anh... Sáng nay...thay vì mặc đồ đồng phục CA,,Thắng ‘chơi’ bộ com lê lên người...nhìn củng đẹp trai ra phết...Đây là lần đầu tiên trong đời,Thắng mặc áo vét quần tây thắt cà vạt...tuy có hơi ngượng nghiu nhưng lòng đắc ý,thỉnh thoãng cứ soi gương hoài...cười ngu ngơ,thầm hãnh diện. Ba thằng đàn em cũng khác thường...quần tây áo sơ mi bỏ trong quần ra dáng thư sinh... nhìn tắc kè Hưỡng rất quái chiêu...chỉ vì quần tây áo sơ mi bỏ trong quần như người học sinh đàng hoàng,trong khi cái đầu tóc ba màu là của tay anh chị bặm trợn nào đó... Hai mẹ con Trúc,Tiên hôm nay tỉ mỉ trang điễm...tuy là hai mẹ con nhưng mỗi người mổi vẻ mười phân vẹn mười...đàn ông nhìn hai mẹ con không nứng cặc thì không phải là đàn ông...hoặc là con cặc có vấn đề... Đạt hôm nay cũng ăn mặc chãi chuốt...trong lòng hắn vui như trẩy hội...hắn tưởng Trúc ‘cúng chay xong đuổi thầy chùa’ nhưng tối qua Trúc vẩn cho hắn đụ...còn hứa hẹn sau nầy sẻ chiếu cố nhiều cho hắn nếu hắn biết nghe lời...Đạt gật đầu như gà mổ thóc...vừa được đụ vừa được làm ‘tâm phúc’ của Trúc...Đạt không muốn gì hơn. Thật ra thâm tâm Trúc,thấy thầy trò xếp Thắng ‘đông đảo’ cũng hơi chột dạ nên nghỉ cách tạo cho mình một ‘thế lực’ riêng...Trên là Đức...kế đó là Trúc...chứ không phải là Thắng...ở đây Trúc là lãnh đạo...mặc dù cả hai cũng thường đụ nhau nhưng chuyện nào ra chuyện nấy... Tiên hồi họp..hôm nay lần đầu tiên nàng sẽ gặp lảnh đạo...nghe nói hắn trẻ tuổi,đẹp trai nhưng quỷ quái như cáo già...không biết có thật không nhưng mẹ nàng đã nói vậy thì chắc không sai...Tiên biết bản tánh hồ ly của mẹ mình...đối với lãnh đạo trẻ tuổi nầy có phần kính sợ...chắc cũng có đạo lý... Nói tóm lại..hôm nay mổi người một ý nghỉ,một tâm sự...tất cả giờ nầy đang tập trung nới phòng khách ở tầng dưới để đón tiếp lãnh đạo... Đúng 10 giờ...cả bọn nhìn ra sân ngây ngốc... Một chiếc Ferrari 488 Pista màu đỏ chói mắt...chạy vào sân của ngôi biệt thự,ngừng lại...một người bước xuống...không phải là Đức ca thì còn ai nửa? Hắn mặc cái quần Jean ‘rách’ vài chổ,áo T-shirt màu xanh nước biển,đội mủ trắng ngược đầu,đeo kính mát Ray-ban...hình tượng của soái ca...thần tượng của các mỷ nử... -“Đức ca...anh đã tới rồi...”Thắng khúm núm bước tới ‘nghênh đón’ Đức ca..theo sau là 3 đàn em...cả bọn vô cùng sùng bái Đức ca,hôm nay lại càng sùng bái hơn... -“Ừm...wow...hôm nay người nào coi cũng đẹp trai ha...” Đức ‘khen’ đàn em... -“Hihihi...Đức ca...anh đừng nói vậy mà...so với anh tụi nầy như con đom đóm so với mặt trăng” Thắng cười hề hề vuốt đuôi ngựa... -“Dạ..đúng đúng...Đức ca...anh Thắng nói không sai chút nào...” Ba thằng đàn em của Thắng hình như cũng ‘không thua’ đại ca Thắng,được dịp ra cũng sức vuốt đuôi ngựa... -“Hahaha...Thôi đủ rồi...hahaha...được rồi...không cần nói nữa...nhưng thật ra mấy cậu cũng có cái tui cũng không bằng...phải nói là thua xa...” Đức cười ha ha trêu ghẹo đàn em... -“Hả?cái gì vậy Đức ca?nói cho tụi nầy nghe mừng một chút...hihihi” Thắng cười nịnh... -“Công phu miệng lưỡi đó...nghe mấy người nói ....hahaha bao nhiêu tiền cũng muốn móc hết ra lì xì ...hahaha” -“Hả?ừm..hihihi...”Đức ca vui thì được rồi....hihihi...thấy Đức vui vẻ,Thắng hớn hở...cùng đàn em mừng hết lớn... - Đức ‘Lảo bản’ à...nói bà già tui nịnh bợ cũng được...nhưng hôm nay nhìn thấy phong thái của ‘lảo bản’...tui thật là ngưởng mộ đó nha...” Trúc cũng không chịu ‘lép vế’...trổ tài miệng lưỡi nịnh bợ. -“Lảo bản?Mấy người anh em nầy đã làm tôi lên chín từng mây rồi...cô lại muốn tôi lên cao hơn nửa sao?”hahaha...Quay sang người phụ nử đang nhìn mình cười cười ...Đức gật đầu chào ”vị nầy là con gái của cô rồi...nhìn là biết liền...xin chào chị tôi là Trần Đức”. -“Chào cậu...tôi là Mỷ Tiên...sau nầy xin chỉ dạy nhiều...”Tiên khiêm tốn nhẹ nhàng gật đầu chào...mặt ngoài binh thản nhưng lòng đang dậy sóng...phụ nử nào lại không thích đàn ông phong độ,trẻ tuổi đẹp trai?Tiên năm nay củng vừa lên hàng ‘băm’...bản tánh giống mẹ, dâm đãng và rất thích trai trẻ nhưng chưa bao giờ được một người có tầm vóc soái ca đụ qua...nay vừa thấy Đức liền mơ mộng...hai mắt long lanh... Trúc thầm kêu khổ...không ai hiểu đứa con gái bằng mẹ...thật ra lần đầu tiên gặp Đức...Trúc cũng có lòng hưu dạ vượn nhưng cũng biết cái gì ngoài tầm tay... -Lão bản..xin mời lên lầu... -“Ừm..được...” Đức theo mẹ con Trúc lên lầu... Thắng biết Đức ca sắp bàn ‘đại sự’,nháy mắt ra hiệu tức thì Tuân,Võ nghiêm trang đứng hai bên cầu thang...không ai sẻ được lên lầu khi Đức ca bàn ‘đại sự’...Thắng và tắc kè Hưởng lãng vảng canh vòng ngoài...Đêm qua cả bọn đã bàn qua rồi...phim hành động xã hội đen đã coi nhiều...cứ làm y chang là được... Đức theo hai mẹ con Trúc Tiên vào căn phòng rộng lớn trên lầu...Trúc mời hắn ngồi vào vị trí chủ vị...bà và con gái ngồi hai bên...Trên bàn có cái mâm hình chử nhật,trên mâm có hai gói hình vuông... -“Đây là 500 ngàn mỷ kim...cậu xem lại...” Trúc đẫy mâm về trước mặt Đức... -“Được rồi...hôm nay tôi tới không vì số tiền nầy...có chuyện quan trọng muốn nói”...Đức nghiêm túc nói... -Hai mẹ con Trúc ,Tiên sững sốt...đây là 500 ngàn mỷ kim...ai cũng đỏ mắt..nhưng hắn nói không tới vì số tiền nầy?vậy là ý gì?.. Không đợi hai mẹ con hỏi...Đức cười nhạt. -Còn nhớ tôi có nói qua tôi muốn các người làm việc cho tôi chứ?là như vậy...nếu không làm thì thôi,một khi làm thì làm cho lớn lên...số tiền nầy lấy làm vốn...sau nầy tôi không bạc đãi hai người...những gì hai người có được sẻ hơn hiện tại rất nhiều... Hai mẹ con nhất thời đưa mắt nhìn nhau...cả hai cùng một ý nghỉ:” nếu được như vậy thì còn gì bằng?”...Trúc là người lão luyện...không vì vậy mà hấp tấp...mắt nhìn Đức dè dặt ,muốn rỏ ràng hơn... -Ý của cậu là... -500 ngàn nầy chỉ là khỡi đầu,một hai tháng nữa sẻ có thêm 1 hoặc 2 triệu...hai người sẻ phát triển xuống Bạc Liêu,Cà Mau...qua An Giang,Đồng Tháp...nói tóm lại là mở nhiều nơi...nhân lực,tài lực,tôi sẻ phân phối,gặp chuyện,tôi sẻ giãi quyết...hai người chỉ lo việc phát triển và điều hành...làm ăn cho tốt là được...Sao hả?được hay không được? -“Được...sao lại không được...” Tiên gật đầu mừng rở...nhìn mẹ mình,ánh mắt của Trúc cũng không kém hân hoan...không ngờ lại có miếng bánh từ trên trời rơi xuống... -Nhưng mà có thể thay đổi một chút...thanh thiếu niên dưới 14 tuổi thì không được...không phải là sợ phạm pháp nhưng làm gì cũng có đạo đức một chút...nhất là con gái dưới 14 tuổi...thiệt là không nên a... -“Nhưng đám nầy mới là đám kiếm ra tiền đó xếp...hơn nữa mình cũng đâu có ép họ...vã lại mình trả giá cũng được lắm...có thể giúp gia đình họ qua cơn ngặt nghèo...”Tiên giãi thích... -Cái nầy..cái nầy...thôi được..hai người nhiều kinh nghiệm trong chuyện nầy...vậy theo ý hai người đi...miễn là đừng có ép người ta...đừng có ác là được...kiếm tiền thì tốt nhưng cũng phải có đạo đức mới được...hahaha. -“Xếp yên chí đi...chúng tôi biết chừng mực...” Tiên cười duyên dáng...mắt long lanh gợi tình...càng lúc càng thấy Đức vừa mắt... -Còn nửa...20 kí lô bột trắng...không bán ở Việt Nam...muốn bán qua Miên...có cách nào không? -“Qua Thái còn được huống gì qua Miên”...Tiên cười khanh khách nói. -“Chị có cách?”Đức mừng rở...có người biết đường dây tiêu thụ là tốt rồi... -“Cậu có hàng là tôi có cách...nhưng mà...” Tiên nói tới đây dừng lại... -“Hoa hồng chứ gì?nói đi...tui thích người thẳng thắng...Đức nghỉ bụng”mình tịch thu bán lại...đâu có mất mác gì”... -Cậu là xếp...tùy cậu đi...Tiên cười híp mắt...không ngờ Đức chịu chơi và hào phóng ...nàng vô cùng thiện cãm với một xếp như vậy... -“Tôi không có kinh nghiệm trong vụ nầy...chị cứ nói một cái giá...nếu thấy được là tôi OK...nhưng nhớ kỷ...nếu sau nầy tôi biết mình bị cứa cổ...chị biết hậu quả chứ hả?”Nói đến đây...Đức lạnh lùng nhìn Tiên ..ánh mắt nhìn của nó khiến Tiên cám thấy lạnh người...hèn chi mẹ mình nói hắn cũng là cáo... -“Yên chí đi..đối với xếp...tôi không dám hổn láo đâu...7 phần trăm...nếu dưới 1 Triệu,5 phần trăm nếu trên 1 Triệu...đây là giá rẻ hơn thị trường đó...không tin xếp đi kiểm đi...”Tiên nghiêm nghí đáp... -“Được...một lời đã định...cứ như vậy mà làm...sau nầy có hàng giao cho chị tiêu thụ nhưng nhất định là không được bán tại Việt nam...đây là điều kiện duy nhất... -Chuyện nầy tôi hiểu...nhưng nếu người mua xong đem trở lại Việt Nam bán thì tôi không chịu trách nhiệm đâu nha... -Hahaha...cái đó chị không cần lo...chỉ cần chị không bán ở Việt nam là được... -“Cất tiền nầy đi...cho tôi một bản kế hoạch cô dự định làm sao cho sự phát triển với số tiền nầy...” Xem phim nhiều cũng biết chút đỉnh...Đức chợt nhớ dân làm ăn trong phim hay dùng cụm từ ‘bản kế hoạch’ vì vậy cũng ‘xuất khẩu’thành văn...thiệt là đúng chổ hợp hoàn cảnh...khiến hai mẹ con ngẩn ra...người tuổi trẻ nầy kiến thức sâu rộng a...trong lòng e dè tăng thêm một tầng... ... Nhìn xe Đức vừa ra khỏi biệt thự,Tiên lắc đầu nhìn con gái nói: -Mầy nha...thấy cậu ta thèm chãy nước miếng chứ gì?đừng có nằm mơ đi...không vừa cho mầy đâu... -“Vậy thì chưa chắc...để coi sao”...Tiên nhướng mắt... -“Hừ...”Trúc cầm 2 bó tiền ngoe nguẩy bỏ đi...bà thực tế hơn...mấy thằng trẻ kia thật là vừa mắt...Trúc suy nghỉ làm sao quyến rủ mấy thằng nhóc nầy... *** Tuần trước chưa thấy,nhưng hôm nay Đức để ý thấy bụng Nhung đã bắt đầu nhô lên chút chút rồi...chưa to lắm,phải nhìn kỷ mới thấy...dù sao chỉ nàng chỉ mới tắt kinh nguyệt gần tháng thôi...nhưng đầu vú thì thay đổi thấy rỏ... Tay Đức đang mân mê vú nầy,miệng ngậm đầu ti vú kia...Vú đàn bà khi có thai thật đặc biệt ...căng hơn bình thường,bóp thật đã tay nhưng Đức không dám bóp mạnh...sợ có chuyện gì...chỉ bóp nhè nhẹ khiến Nhung phì cười...bình thường tên nầy hùng hổ như muốn làm cho bể vú người ta... -làm gì vậy?bình thường ‘dử’ lắm mà?... -“Mạnh..mạnh quá có sao không?”Đức ngây ngô hỏi.. -“Đến 7,8 tháng thì...thì kiêng cử quan hệ thôi..bình thường thì không sao..”Nhung đỏ mặt nói... -“Vậy..vậy vẩn còn ‘làm’ được?”Đức hớn hở...vậy là tốt rồi... -“Cậu nha..chỉ nghỉ đến chuyện đó..” Nhung lườm... -Hihihi..không phải đâu...tại chị đó...ngồi gần một chút thấy ‘lên’...hihihi. Nhung sung sướng,trong lòng như được uống mật ngọt...đưa tay kéo khóa quần của nó xuống...đàn bà trong thời kỳ mang thai,cơ thể biến đổi,nhu cầu sinh lý tăng nhiều...Đức lại không thường ở bên cạnh...Lúc nầy Hưng..chồng nàng thường hay đòi quan hệ,nhiều lần nàng đã tìm cách lánh né...nhưng lánh né hoài cũng không phãi là cách...tối đêm qua Hưng lại đòi...cực chẵng đã phãi cỡi quần cho Hưng bú...bú một hồi lâu,Hưng lại muốn đút vào...Nhung từ chối,Hưng muốn nàng chìu hắn bằng miệng...Nhung cũng lấy lý do không khỏe...cuối cùng phải dùng tay sục cặc cho hắn... Đối với Đức thì khác rồi,là cha của đứa con trong bụng...tuy không chính thức được nhưng thật sự là sự thật...tình cãm ngày càng thấm thiết hơn...cũng là 1 tuần mới gặp 1 lần...Nhung không muốn lãng phí thì giờ...khóa quần vừa kéo xuống...cặc nó đã sừng sộ lên rồi...Nhung há miệng ngậm vào...nhưng chưa gục gặc đầu cái nào,Đức vội vàng đứng lên.. -“í...í..không được...ưu tiên cho bà bầu..ngồi đi Đức..phục vụ chị..tinh thần thoãi mái...mai mốt sinh con trắng trẻo mập mạp...hihihi... -Đồ quỉ cậu...nói vậy cũng nói được...Nhung ‘cốc’ lên đâù nó một cái nhẹ...nhưng cũng nghe lời nằm lên giường,hai chân dang rộng... Lúc trước khác,nay cái bụng Nhung khác rồi...có thai đấy...liếm láp cửa hang của bà bầu...lần đầu tiên trong đời...Đức vô cùng ‘cẩn thận’...chầm chậm mút,liếm...lấy tay khều khều,tò mò săm soi coi cửa động có gì đặc biệt? Đàn bà có thai nhu cầu tình dục mạnh hơn bình thường...đối với Hưng...bất đắc dỉ phãi nhịn...bây giờ ‘chính chủ’ cứ ngay chổ đó mà rà tới rà lui...rỏ ràng là muốn giết người rồi...hai tay Nhung ghì lấy tóc nó áp sát vào... ... -“Được không đó?không sợ sao?” Thấy Nhung chõng khu chìa mông về phía mình...cười khêu khích,Đức không biết có ãnh hưởng đến cái bụng của nàng không nửa,tốt nhất là nên đề phòng... -Sợ cái gì...làm bộ hoài...chị biết cậu thích mà...không cần sợ đâu,tháng thứ 7 ,thứ 8 mới kiêng cử... -Thiệt?hahaha...vậy thì tốt... -“Mạnh lên...hôm nay cậu làm sao vậy?đã nói đừng sợ mà...”Thấy Đức còn e dè...Nhung ‘gắt’... -“Tới đây...” hai tay vịn hai bên cặp mông trắng nõn,Đức dồn dập nắc bạo... ... Nhung gối đầu lên đùi Đức... hai tay nó không ngừng nhồi bóp vú nàng...vú bà bầu săn cứng hơn bình thường,bóp thật đã ... Tay Nhung mân mê,động tác sục lên sục xuống nhè nhẹ...thỉnh thoáng dùng lưỡi trêu ghẹo đầu cặc tim tím bóng lưỡng... Bất thình lình nàng chồm lên há miệng ngậm vào...một phát sâu tới cổ họng...nhả ra...lại ngậm sâu vào... -“Wow...chị Nhung...đã quá...” Đức kinh hỉ...Nhung không còn ho sặc sụa nửa...Nancy đã có đối thủ rồi... -“Hihihi..thích không?” Nhung ỡm ờ hỏi.... -“Không phải là thích...mà là thích điên lên được...hahaha..”để Đức thử cái nầy...nó ngồi lên chìa cặc ngay miệng nàng...Nhung hiểu ý há miệng ra...Đức đút cặc vào lút cán...rút ra..đút vào lút cán...rút ra ...nắc nhè nhẹ....nắc nhè nhẹ...được rồi...hahaha...Nhung không còn ngộp thở nữa,không ho sặc sụa nửa...Có phải vì có bầu nên trở nên khác thường? Nếu chị Nhung được thì chắc ai cũng sẻ được mà...chỉ cần tập luyện thôi...ậy có công mài sắt có ngày nên kim a... Trong lúc Nhung đang gục gặc đầu...Chuông di động kêu vang...liếc nhìn màn hình thấy số điện thoại lạ hoắc...tuy vậy Đức vẩn bắt máy... -A lô...Đức đây..ai vậy... -“xin chào...tôi là Tố My...ừm...liên quan đến cái USB trong tay cậu...”Tố My không biết nói thế nào...sau cùng đem sự liên quan giửa cái USB và cú gọi đột ngột của bà...như vậy quá đủ rồi...bà biết chắc chắn Đức sẻ hiểu... -“Ừm...xin chào cô...tôi có thể giúp cô được chuyện gì?” -Nếu cậu có thì giờ...chúng ta có thể gặp nhau nói chuyện...thời gian,địa điễm do cậu quyết định,tôi chỉ yêu cầu kín đáo...bảo mật..cậu hiểu ý tôi chứ? -“Vậy à...vậy chiều mai đi...4 giờ...tôi có địa điễm,nhưng không thuộc địa chỉ,rất khó tìm,phía bên cầu rất kín đáo...nếu cô đồng ý,tôi sẻ rước cô...” Đức không tìm được địa điễm bí mật,kín đáo nào hơn để nói chuyện...ngoài căn nhà bên cầu...chỉ có chổ nầy là tiện nhất... -Vậy được...ngày mai cậu gọi...tôi nói địa điễm...cậu tới rước tôi... -“Được mai gặp”....Đức nhìn số điện thoại trên màn hình...lưu trử vào bộ nhớ... -“Ai vậy?”Nhung nghe văng vẳng tiếng đàn bà,biết tên nầy phong lưu...cất tiếng hỏi. -“Phó Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh...ừm...có chuyện cần bàn...” -“Cậu nha...già không bỏ...nhỏ không tha...” Nhung lườm... -Hihihi...nói thiệt chị không tin... -“Tin cậu mới là lạ...heo nái cũng biết leo cây...không biết bao nhiêu người mới thấy đủ...thiệt dâm dục mà...” Nhung ‘mắng’ cùng lúc đưa tay ‘ngắt’ ... -“Chưa đâu...bây giờ mới dâm nè...hihihi...mình làm kiểu mới nha...”nè nhìn đi...’ Đức đưa màn hình di động cho Nhung nhìn... -Ây ui...sao ..khó vậy... -Không khó đâu...nà...thử nha...hihihi... ... -“Sao rồi?hắn nói sao?” ngồi bên cạnh nãy giờ,Yến nóng lòng giục... -Chiều mai,4 giờ...hắn gọi,mình cho điễm hẹn...hắn tới rước ...hắn nói có địa điễm kín đáo có thể nói chuyện...Chiều mai mình đi gặp hắn...coi hắn có điều kiện gì... -“Mình?My à...tao nghỉ kỷ rồi...mai mầy đi 1 mình...đại diện là được...tao không đi...” Chủ tịch phu nhân rụt rè sợ chuyện... -“Hả?Chị Tư à...sao lại như vậy?tôi đi một mình?” Tố My bất mãn... -Nghe tao đi...một mình mầy đi là được..coi hắn muốn sao trước...sau đó nếu cần..tao sẻ đi với mầy...Cứ quyết định như vậy đi . Nghe chi Tư nói cũng có đạo lý nhưng trong bụng tố My cũng không thoãi mái...bà có hai người bạn thân...một người gây chuyện,còn một người xãy ra chuyện thì làm rùa rụt đầu...Aizzz...đúng là bạn tốt a... ***
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262
Chương sau