Chương trước
Chương sau
Huyện Thốt Nốt...

Người có tuổi,bắt đầu từ 50 trở lên, thường ngủ không nhiều nên hay thức khuya dậy sớm...Tờ mờ sáng Tố My đã thức,ngồi nhâm nhi cà phê,mắt nhìn thằng nhóc đang nằm trên giường ngủ ngon lành...Đêm qua bà ‘quần’ nhóc nầy tơi tả, lên ngựa đã đời liền xuống ngựa kêu nó bú liếm,tận hưởng hai ngày ‘thư giản’ để xã áp lực công tác...

Tố My hớp một ngụm cà phê đen không đường,mùi vị đắng chát nhưng đây mới là sở thích của bà,mắt hao háo nhìn nhóc Hiệp nằm cuộn người như con tôm luộc,con lợn lòng lại nổi lên.

Nếu trai tráng,đàn ông đực rựa thường hay chào cờ,dựng lều buổi sáng...thì lồn mộng nước,cãm giác tưng tưng là triệu chứng của con gái tuổi rượng đực,của các mệnh phụ lúc hồi xuân...Đúng với tâm trạng của Tố My lúc nầy,phía dưới đang ẩm ướt vì cơn thèm khát buổi sáng...Bây giờ chưa đến 6 giờ... từ đây đến 9 giờ còn 3 tiếng đồng hồ,khá nhiều thì giờ...Tố My muốn ‘lên ngựa’ thêm vài lần nửa...

Đặt ly cà phê lên bàn,Tố My bước tới ngồi lên mép giường...đẩy Hiệp nằm ngửa ra, tay cầm cặc nó mân mê ,tay kia đưa xuống dưới tự sướng...hai mắt lim dim tưởng tượng đang sờ một con cặc bự hơn...được một lúc,bà cúi đầu mở miệng ngậm cặc vào... gục gặc đầu,chưa được chục cái tiếng di động vang lên...đang ‘phê’ Tố My bỏ mặc,tiếng chuông ngưng được một chút lại vang lên...

- Chuyện gì vậy?còn sớm mà...Tố My bắt máy bực mình gắt ...

- Tố My à...lần nầy chị phải giúp tui mới được...

Giọng Trúc hấp tấp,hoãng hốt trong điện thoại...tối qua lúc CA ập vào,bà ta đang ở phía sau biệt thự,thấy chuyện bất thường liền chạy ra ngoài kiếm chổ núp .Hiện nay căn biệt thự đã bị niêm phong,có CA canh giử,không thể vào được.Trúc bèn tìm Tố My giúp đở...

- Chuyện gì từ từ nói...

- Chuyện là vầy...

Trúc đem chuyện CA ập ổ bắt đám nhóc...phong tỏa ngôi biệt thự nhưng không hề đá động tới chuyện độc phẫm và hộp chứa USB...6 cái USB chứa nhiều đoạn thu hình lãnh đạo cao tầng hành dâm...nếu truyền ra ngoài ...Trúc không thể tưởng tượng được kết quả sẽ như thế nào...nghỉ đến cũng đủ run lên rồi.Trúc cũng không biết cái hộp đó hiện giờ đang ở đâu...hy vọng bọn CA tịch thu gói độc phẫm,200 ngàn tiền đô là được rồi không thèm để ý đến cái họp với mấy cái USB không đáng tiền đối với họ...Vì vậy Trúc không nói,chỉ cần Tố My và chị Tư lên tiếng can thiệp để Trúc có thề trở về căn biệt thự tìm hiểu hư thật trước rồi mới tính...còn bây giờ ,nếu Tố My và chị Tư biết sự kiện USB...không cho người giết mình hủy xác diệt tích mới là chuyện lạ...

- Vậy thôi à?nói cho chị Tư chưa?Tố My thản nhiên...chỉ là chuyện nhỏ...mai về gỏ bọn CA vài cái là được...cả bà và chị Tư ra tay...ai không dám nể mặt?

- Chị cũng biết rồi...lúc nào ‘có hàng’ là chị Tư miệt mài...đừng hòng liên lạc bằng điện thoại...

Trúc oán giận ...từ đêm qua tới giờ cố gắng liên lạc nhưng hình như là chị Tư đã ‘biến mất’ khỏi thế gian nầy rồi...

Tố My trong bụng cười hinh hích...vậy cũng phải...có chuyện gì quan trọng chứ?có cũng dẹp hết...

- Chuyện nhỏ thôi... từ đây tới 9 giờ đâu còn lâu...ráng chờ chút đi...Thôi vậy nha...

Tố My cúp điện thoại...không muốn mất nhiều thì giờ...bà lột cái áo ngủ ra,nằm xuống cầm cặc nhóc Hiệp sóc sóc vài cái rồi bỏ vào miệng...Hiệp vừa thức giấc,sau giấc ngủ cũng sung lên rồi,hôm qua đã được Tố My ‘chỉ đạo khuyến khích’ lại được hứa hẹn tiền thưởng nên hôm nay mạnh dạn,ngồi lên đụ lia lịa vào miệng Tố My...tay thô bạo bóp vú...được một hồi khá lâu,nhóc quay ngược đầu,cặc vẫn còn trong miệng cô My,nó cúi đầu đưa miệng bú,vừa bú vừa nắc vào miệng...hình như còn chưa đủ,hai tay Tố My ghì mông thằng nhóc kéo sát thêm vào,như muốn nuốt trọn con cặc con người ta mới vừa lòng.

Trúc không nói sai... cách đó không xa...Yến,phu nhân Chủ tịch tỉnh,cũng là người mà Tố My và Trúc thường gọi là chị Tư cũng đang hưỡng thụ khoái cãm nhục dục ...

Trúc và Tố My gọi Yến,Chủ tịch Tỉnh Phu nhân là Chị Tư...ba người là chị em thân thiết đã mấy chục năm qua...từ lúc còn là sinh viên Đại học Cần Thơ...Trúc người Sóc Trăng,Yến người Long Xuyên và Tố My đến từ Hà tỉnh...đều chung phòng nội trú suốt mấy năm dài...vì vậy vô cùng thân thiết.

Đang lúc còn là sinh viên,Trúc cũng hay đụ dạo,kết quả là mang thai nên nghĩ học về quê lấy chồng lúc chưa tốt nghiệp, Yến sau khi tốt nghiệp về thành phố Long Xuyên 1 thời gian lấy chồng là Bí Thư huyện Châu Thành ...Con đường làm quan của chồng Yến suông sẻ,trãi qua nhiều chức vụ quan trọng trong tỉnh An Giang cuối cùng hiện nay là Chủ tịch tỉnh tỉnh Hậu Giang.

Tố My về Hà Tỉnh sau đó lấy chồng là Chủ tịch huyện Phong Điền Tỉnh Thừa Thiên...Sau nầy được điều động vào Nam làm Phó Chủ tịch Thường trực tỉnh Hậu Giang vài năm thì qua đời...Lúc đó Tố My là Trưởng Phòng văn Hóa Thành phố Cần Thơ.

Đang lúc nầy,Yến nửa nằm nửa ngồi,lưng dựa vào đầu giường hai chân dang rộng hình chử ‘V’ ...cánh ‘cửa’ mở toang...dưới mông có kê một cái gối,giửa hai đùi một khuôn mặt trẻ măng hì hục bú mút...hai tay Yến nắm đầu tóc thằng nhóc ghì sát vào,miệng rên rỉ...nét mặt vô cùng dâm đãng...

Thằng nhóc liếm từ lổ đít lên đến mồng đốc rồi từ mồng đốc liếm xuống tới lổ đít,cứ thế mà liếm lên liếm xuống như đứa trẻ đang liếm cây cà rem...thỉnh thoãng miệng nó ngừng ngay cửa động mút mạnh,mút xong ngón tay thọt vào thọt ra, ngoái ngoái ,ngón tay khác gãi nhè nhẹ lổ đít.. rỏ ràng rất thuộc bài bản của cô Bảy đã dạy...

Yến rên rỉ, mắt lim dim...hai tay nắm đầu thằng nhóc... ghì mạnh thêm vào,dường như cãm thấy chưa đủ,bà ngồi lên ép đầu tên nhóc giửa hai đùi...miệng mủi ướt đẫm dâm thủy khiến nó như muốn ngợp thở.

Yến và Tố My có cùng khẩu vị,thích trai tơ nhưng Tố My có khuynh hướng bạo dâm,thích được hùng hổ vồ vập bú liếm, nắc thật mạnh bạo vào miệng,hoặc nắc thật mạnh vào lồn...cãm giác mạnh bạo dể dàng đưa bà lên đỉnh...

Yến thì khác,thích thụ động,nhẹ nhàng...rất thích được bú liếm hơn là đụ và bú liếm...Thật ra mặc dù ham muốn dục tình còn rất mạnh nhưng cơ thể Yến thiếu chất hoóc môn,nên khi cặc đút vào,Yến thấy đau nhiều hơn sướng mặc dù là cặc của mấy thằng nhóc chưa được to bự,vì vậy chỉ để bọn chúng dùng lưỡi phục vụ mình...trong khi tay Yến sờ soạng bọn chúng...

Yến lại thích sờ cặc to bự ...hàng do Trúc đưa tới chưa có đứa trẻ nào có cặc ‘coi được’ ,sờ không đã tay chút nào...

Chính vì vậy mà Hiếu ,từ ba năm nay,việc chánh là làm tài xế riêng cho Chủ tịch tỉnh phu nhân,việc phụ là lúc nào Yến cần,Hiếu dùng miệng thỏa mãn bà...số lần Hiếu có thể đút cặc vào chơi có thể đếm trên đầu ngón tay...

Mổi tháng, một lần là 2 ngày,Trúc cung cấp ‘hàng’...Yến và Tố My trao đổi nhau trai tơ để hưởng thụ.

Cũng như những lần trước,ngày thứ nhì,Trúc đến nơi Tố My để lấy ‘hàng’ mang đến cho Yến,đồng thời lấy ‘hàng’ từ Yến đem tới cho Tố My.

- Chị Tư...lần nầy chị phải giúp tui mới được...

- Chuyện gì?Yến thờ ơ hỏi vừa đưa mắt nhìn Hiệp...ánh mắt sói nhìn mồi...

- Chuyện là vầy...có một tốp CA...

Trúc lập lại những lời đã nói như đả nói với Tố My...

- Mày có chắc là họ là CA Cần Thơ không?

- Vậy chứ còn ai nữa?bọn ở Sóc Trăng tui lo lót hết rồi,ngay Đại Ngải thì là người nhà...ngay cả tụi nó cũng không biết chuyện gì đã xãy ra...Trúc phân bua...

- Được rồi...về đi...mai mốt tính...chuyện đâu còn có đó...Yến điềm đạm nói.

Trúc cũng biết hai ngày nầy trong đầu óc hai người bạn mình chỉ nghỉ tới chuyện hưởng lạc với trai tơ,đâu còn biết gì nửa,nhưng chị Tư đã nói như vậy thì cũng phải chịu thôi...không thể gấp được...

- Sao hả?’hàng’ đợt nầy khá chứ?

Trúc nhìn chi Tư hỏi...hy vọng chi Tư hài lòng...

- Cũng như lần trước thôi...mầy không kiếm được ‘củ to’ một chút sao?

Yến dùng tiếng lóng hỏi...giọng điệu rỏ ràng chưa được vừa ý lắm...

- Không dể nha chị Tư...trừ khi kiếm được bọn da đen da trắng....hihihi nhưng cái nầy chị phải ra nước ngoài rồi...tui không giúp được...Trúc cười dâm đãng...

- Tại mầy dở thôi...lâu nay kiếm hoài kiếm không ra...Yến bỉu môi khinh thường.

- Ây da...được rồi..được tui sẻ cố gắng kiếm cho 2 người mà...thôi tui đi đây...còn phải đem hàng qua bên kia cho Tố My nửa...thằng Văn,đi theo cô con...thằng Hiệp mầy ở lại với cô Tư...

Trúc một bụng ủy khuất cùng thằng nhóc tên Văn đi ra...vừa đi vừa rủa thầm:”mẹ bà... kiếm lồn tơ không lông cho mấy thằng già thì dể,gái tơ nào lồn cũng đâu có nhiều lông...mấy mụ già thì muốn trai tơ cặc khủng...tụi nó còn con nít rặt làm gì có cặt khủng chứ?đúng là điên mà...”

*

* *



Cần Thơ...cùng thời gian.

Buổi sáng ,trong căn ‘hộ’ sang trọng cùa khu nghỉ dưỡng Azerai,ba chị em Nancy vừa uống café vừa bàn chuyện,dường như rất bận rộn,cả ba ai cũng chăm chú nhìn vào màn ảnh máy vi tính trước mặt.

- Tổ tình báo có tất cả bằng chứng ba tên kia mới là nhân vật chủ chốt...Còn có hai người đàn bà ,chúng ta chỉ bắt được đứa con gái tên Tiên...bà mẹ tên Trúc đã nhanh chóng rời khỏi hiện trường...hiện nay không biết trốn ở đâu.Đây là hình ảnh hai người họ đang để gói ma túy vào xe...còn đây là hình của tên Quân đang trò chuyện cùng hai mẹ con họ,còn có hai tên khác Phàn,Huân...Hình ảnh rỏ ràng...họ muốn chối cũng không được.

Kiều Nga nói,Nancy,Kiều Chinh nhìn trên màn ảnh những hình ảnh Kiều Nga gỡi qua...hình chụp rất rỏ,ngay cả gói ma túy trong xe...

- Ừm...Chỉ thị CA thành phố phát lệnh tầm nả người đàn bà ...Tại sao không thấy tên Tuấn Kiệt kia?

Nancy hỏi...

- “Cái nầy chứng tỏ hắn bị đám nầy lợi dụng để chuyên chở thôi...hắn hoàn toàn không biết...em nghỉ hắn vô tội” Kiều Chinh nói.

- Ừm...Nancy gật đầu...

- Vậy....thả hắn ra được rồi...

Kiều Nga nhìn Nancy đề nghị...nàng nghỉ có giử Tuấn Kiệt cũng không có tác dụng gì...

- Chưa được...thả hắn ra bây giờ chưa có lợi...phải nhốt hắn ít nhất một tuần...nửa tháng...sau đó để Trần Đức thả hắn...

Nancy cười ‘gian trá’...

- Hả?tại sao? Kiều Nga và Kiều Chinh nhìn Nancy với vẻ mặt khó hiểu...không biết bà chị mình đang có ý đồ gì...

- Hai ngày nay chắc chắn nhà hắn gỏ cửa chạy chọt vận động khắp nơi...nhưng sẻ không ai dám nhúng tay vào... có biết tại sao không?đó là liên quan tới ma túy,hơn nửa họ nghe phong thanh là do chúng ta bắt người...Cục An ninh quốc gia bắt người...bọn họ dám hỏi tới sao?

Nancy cười lạnh... hôm nay sau buổi ăn sáng cãm thấy thích nhấm nháp một chút rượu...cầm ly cà phê có pha chút Whisky Auchentoshan Three Wood đưa lên mủi ngửi,hai mắt lim dim thưởng thức mùi thơm của rượu trong cà phê...hớp một ngụm nhỏ,chép miệng liếm môi...dáng vẻ của người quí tộc sành điệu .

- Nếu bây giờ mình thả tên Tuấn Kiệt ra...như vậy sẽ tiện nghi cho bọn kia..bọn họ sẻ chạy tới nhà hắn láo xượt khoe khoang lãnh công...Vì vậy cứ giử tên Tuấn Kiệt nầy thêm 5 hoặc 10 hôm nếu cần...Như vậy người nhà của hắn sẻ biết bọn kia là vô dụng...hihihi...đến lúc đó các em nghỉ sao nếu Trần Đức giúp họ cho tên Tuấn Kiệt kia về nhà?hihihi...

Nancy cười ‘gian’...

Kiều Nga sáng mắt lên:

- Như vậy họ sẻ nợ Trần Đức một ân tình rất lớn...

- Đúng vậy...họ là đại thương gia...sau nầy chỉ cần Trần Đức lên tiếng...còn sợ họ không giúp đở hay sao?với tài lực của họ...quan thương hợp tác hai bên cùng có lợi mà.

- Vậy 4 người kia thì sao?Tên Lưu Kiến Quân là cháu của Lý Quang Lâm bên Vỉnh Long...chắc giờ nầy lảo Lâm cũng nghe tin rồi...

- Là cái chắc rồi...nhưng lảo Lâm sẻ không dể dàng nhúng tay vào...lảo cũng là cáo già...ừm...mình tiến hành thẩm vấn bọn nầy... sau đó qua Vỉnh Long một chuyến...điều động Cục An ninh địa phương tiến hành xét nhà bọn chúng...làm càng lớn chuyện càng tốt.

Ngừng lại,hớp một ngụm cà phê...hai má đỏ hây hây trông thật đáng yêu nhưng lời nói phát ra từ miệng mỷ nử nghe mà rởn tóc gáy:

- Cho dù không tìm được gì nhưng với những gì mình có được trong tay ...hahaha tội chứng rành rành,không tử hình cũng là chung thân hoặc vài chục năm...Lúc đó chờ coi phản ứng của lảo Lâm như thế nào...nếu lảo cầu tình...vậy thì cho cháu lảo một con đường sống...Chánh văn phòng Đàm vừa được điều qua đó ...dỉ nhiên là muốn mở cục diện cũng không dể...vậy thì nhân chuyện nầy mình giúp ông ta một tay...Hiểu không?

Nancy cười nham hiểm...

- Ý của chị là...

Kiều Nga vừa nói vừa gật nhẹ đầu dường như đã lỉnh ngộ sự ‘gian trá’ của chị mình,nhìn Nancy bái phục:” cao tay,quả là con ‘hồ ly’...vô cùng quỷ quyệt...lắm mưu nhiều kế...”



Sáng nay Đức rất có vẻ chăm chỉ học tập,mắt luôn hướng về Đồng Giao ‘nghe giảng’ khiến Quyên ngồi bên cạnh cũng cãm thấy ghen tỵ...hôm nay nàng trang điễm làm đẹp hơn bình thường một chút cho nó nhìn vậy mà nó cứ nhìn về phía người khác...đúng là không biết điều...Quyên ‘oán giận’.

- Sao hả?có hứng thú với cô ta sao?Quyên ,miệng cười nhưng lòng không cười hỏi .

- Hà?tầm bậy nà…nếu có hứng thú thì hứng thú với chị thôi...hay là lát nửa mình cùng nhau ăn trưưưa?

Đức quay sang nhìn Quyên nói nhỏ,trêu đùa,vẻ mặt vô cùng dâm dê ám muội...hai tiếng ‘ăn trưa’ kéo dài,miệng cười cười..Quyên làm sao không hiểu nó nói gì, mặt thoáng hồng lên,nghỉ không lẻ lại ‘muốn’ nửa hay sao?nghỉ tới đó đưa tay ‘cấu’ đùi nó...ai dè Đức như biết trước,tay nàng vừa chạm đùi liền bị tay nó chụp lấy đưa ngay vào giửa...Quyên giật mình,tay nàng vừa chạm vào cục thịt cứng ngắt...

Hội trường rộng lớn,hai người luôn ngồi ở hàng ghế cuối nên không ai thấy được có ‘cuộc chiến tay chân’ đang diễn ra...mắt cả hai vẫn hướng về phía trước,nhìn hai người có vẻ đang tập trung cao độ...Quyên cố rút tay về nhưng tay Đức như gọng kèm,áp tay nàng giử chặt ngay chổ đó...Quyên ‘ngắt’ một cái rồi để yên...hai má nóng bừng...

Đức quả thật đang nứng cặc khi nhìn Đồng Giao..nhưng không phải Đồng Giao làm nó nứng cặc...đến bây giờ nó có thể chắc chắn là người đàn bà trong USB nhất định có liên hệ đến Đồng Giao giãng viên nầy...Có lần Đức nghe mang máng có nghe nói mẹ cô ta là Phó Trưởng ban Tuyên giáo tỉnh ủy...nếu thật sự là bà ta thì hahaha...thứ dử nha...là con gái của bà ta...hai chị em cô nầy có khi nào “con nhà nông không giống lông cũng giống cánh?”...Đức nhớ lại cái dáng dâm đãng của người phụ nử kia mà ngưỡng mộ...lại còn vài người nửa...Đức tuyệt đối mù tịt không biết họ là ai nhưng chắc chắn trong tương lai nếu mấy người nầy là người trong tỉnh Hậu Giang thì sớm muộn gì cũng sẻ chạm mặt...

Hình ảnh bú liếm của người phụ nử na ná giống giãng viên Đồng Giao làm cặc nó ngóc đầu...đúng lúc Quyên ‘xen’ vào...chẵng khác gì thêm dầu vào lửa...vì vậy chụp được bàn tay Quyên liền áp vào ngay đó hy vọng chửa lửa chút chút nhưng ‘tình hình’ càng lúc càng tệ...bỡi vì Quyên lúc nầy ‘chơi khâm’...nàng dùng ngón tay vuốt vuốt nhẹ bên ngoài...miệng cười chúm chím...trong khi hai mắt vẩn hướng về phía trước ‘tập trung nghe giãng’...hai người ‘giằng co’ trong im lặng.

Đồng Giao tuy không nhìn về hướng nầy nhưng có cãm giác tên kia đang quan sát mình,ngày mai là ngày Hiệu trưởng Hửu bàn giao để nhậm chức Phó Chủ tịch tỉnh...sáng nay ông có gọi nàng vào văn phòng bóng gió nói ‘tên kia’ có thân phận đặc thù nên công tác rất đặc biệt...hắn vắng mặt hay có thường đến lớp hay không cũng không cần chú ý quá...Lại còn nói đây là chỉ đạo của lãnh đạo....không cần biết lý do...cứ chấp hành là được...

Sau vụ Lại Đức Quang hạ đài,Học Hửu hiệu trưởng được thăng làm Phó Chủ tịch tỉnh,Phó Hiệu trưởng Đoàn được điều vào vị trí Chánh văn Phòng tỉnh...Trường Đãng có hai người đi thì có hai người lên...Hoàng Kỳ được thay thế vị trí Hiệu trưởng còn chức vụ Phó Hiệu Trưởng thì chưa thấy ai...

Hoàng Kỳ dỉ nhiên là tuyệt đối chấp hành chỉ đạo của lãnh đạo rồi,hơn nửa lảo cũng đã chứng kiến ‘thế lực’ của Trần Đức...nịnh bợ còn chưa kịp sao lại dám có vấn đề gì với sự ‘chuyên cần’ của hắn chứ?Vấn đề là Hoàng Ky hơi ‘băn khoăn’ vì Đồng Giao hình như không ‘vừa mắt’ với Trần Đức nên nhờ Hiệu trưởng Hửu trước khi đi ‘bỏ nhỏ’ vài lời với Đồng Giao...khuyên nàng nên ‘mắt nhắm mắt mở...

Cả hai tân,cựu hiệu trưởng ‘nhắn nhủ dặn dò’ ...Đồng Giao dù có cứng đầu cũng nào dám ‘phản kháng’ hơn nửa nàng nào có ‘không vừa mắt’ hắn chứ?trái lại nàng rất ‘ngưỡng mộ’ cái tài đàn hát của hắn...muốn kết bạn làm thân thì có...nhưng hắn hình như hay ‘chống đối’ nàng khiến Đồng Giao không vui...thế thôi,bây giờ nghe hai bậc trưỡng bối úp úp mở mở cái thân phận của hắn khiến nàng càng lúc càng tò mò hơn,muốn biết tên nầy thật ra là ai vậy?

Thật ra trước khi Đức đến Trường Đảng học tập,Nancy có bỏ nhỏ với Đàm Chánh văn phòng một chút...nay Chánh văn phòng Đàm trước khi qua Vỉnh Long nhận chức liền ‘bỏ nhỏ’ với Học Hửu...Trong quan trường chuyện ‘bỏ nhỏ’ từ lãnh đạo ...ai muốn hiễu sao thì hiểu nhưng Học Hửu,Hoàng Kỳ thì nghe 1 hiểu 10 đấy....thế là tiện nghi cho Đức rồi...nó vắng mặt thì được hiểu là ‘có công tác quan trọng’ cần làm...đến lúc mãn khóa thì cấp bằng tốt nghiệp thôi...

Từ lúc biết con cọp cái Nancy ‘mắt nhắm mắt mở’ Đức đả âm thầm sắp xếp lại ‘thời đụ biểu’...những ngày chẵn buổi chiều cho tới sáng sẻ ở bên ba chị em...những ngày lẻ thì thay phiên mà đụ xoay vòng...

Thêm nửa là cứ cách ngày thay vì tan học lúc 4 giờ,Đức ‘chuồn’ ngay lúc 2 giờ,nhưng hôm nay bị Quyên vuốt vuốt...khó chịu muốn ‘giải tỏa’...chẵng lẻ kêu nàng ra xe bú mình một cái thì ...kỳ quá...mới hôm kia thôi...coi bộ không ổn lắm.

- Chị Quyên à...lúc nầy tui bận rộn nhiều một chút...thường hay vắng mặt...thứ Sáu đãi chị ăn cơm chị tóm tắt bài vở cho tui đó nha...hihihi.

Đức ám muội nhay nháy mắt...chị Quyên nầy cũng là một vưu vật...trời sinh để bú cặc.

Nghe Đức nói thường bận rộn...Quyên liền tin tưởng...tối hôm qua Cục trưởng Tùng,anh nàng có buổi hành quân bắt được số lượng lớn ma túy đều có liên quan đến tình báo do Đức cung cấp...hình tượng Đức trong phút chốc trở nên hùng tráng...vì thế nghe nó nói nàng dỉ nhiên là tin rồi...vả lại nghe nói thứ Sáu...lòng rộn lên gật đầu .

- Ừm..được..cậu bận gì cứ việc đi...thứ Sáu tôi sẻ tóm tắt cho cậu...

Ngừng một chút...nàng đỏ mặt nói nhỏ:

- Như...như vậy mà đi à?có được không?có...có cần giãi quyết...không?

Quyên lúc nầy càng ngày càng ‘nhu mì’ rồi nên có ý muốn dùng miệng ‘giãi quyết’ cho nó...

- ...nè ...cái nầy là chị nói đó nha...mai mốt đừng chối tui không khách sáo...hehehe...

Trước ‘tâm ý’ của người đẹp...Đức cười hehe,tạm bỏ qua, ra xe về nhà...cũng chẵng có gì quan trọng chỉ là con nhớ mẹ đang lúc nứng cặc.

***

Nhàn vừa từ nhà tắm bước ra thì nghe có tiếng lạch cạch dưới nhà ,lòng rộn lên...đúng là ‘thần giao cách cãm’ mà...vừa nghỉ tới là nó đã về...vội vả bước xuống thang lầu,trên người khoác chiếc áo tắm, kem dưỡng da tõa ra từ cơ thể tỏa ra một mùi hương thơm gợi dục...

Nhàn dừng lại giửa thang lầu,một chân gát lên lan can,hai vạt áo tắm tẻ ra hai bên,ngực phô bày,lồ lộ cặp vú căng cứng,hai đầu ti hồng nhạt...phía dưới một cụm lông đen nổi bật giữa hai đùi trắng ngần...rỏ ràng có ý định ‘chào hàng’...miệng nhìn Đức cười lẵng lơ ,lưỡi liếm liếm môi nhìn Đức khiêu khích...

- Sao hả?thấy má hôm nay thế nào?

Đức sửng sốt...quang cãnh nầy cho dù thánh nhân cũng chưa chắc đủ định lực chống trả huống chi nó chỉ là phàm dâm tục tử,người có dòng máu dâm dục,cặc luôn có ‘dị ứng’ khi cãm giác được mùi lồn...hơn nữa cặc đang cứng vì vừa rồi bị Quyên trêu chọc...Đức đưa tay mở nút ,tuột quần xuống,con cặc được giãi thoát khỏi vùng không gian chật hẹp hùng hổ đong đưa qua lại định hướng ‘tìm mồi’...

- Vậy là má phải hoàn toàn chịu trách nhiệm rồi...hỏi nó đi...coi nó muốn thế nào...hắc hắc hắc...

Đức hùng hổ bước tới định đem Nhàn ‘xử lý’ tại cầu thang...nhưng Nhàn đã nhanh chóng quay người bước đi...

- Không cần gấp gáp đâu hihihi...người dơ như hủi...đi tắm trước đi...má chờ trong phòng...

- Mình tắm chung đi...Đức kháng nghị...

- Hihihi...đi tắm đi...má vừa mới bôi kem dưỡng da....lẹ đi mà...

Nhàn thấy cặc thằng con cũng động đực lắm rồi...cố dằn,đi nhanh vàp phòng...chỉ nghe tiếng cười lẵng lơ dụ hoặc vang ra...Đức vào nhà tắm hối hả gội rửa cơ thể ,rửa đầu cặc sạch sẻ.Bất chợt, ý dâm lóe lên trong đầu...nó trần truồng chạy xuống nhà bếp mở tủ lạnh lấy lọ bơ đậu phọng pha mật ong...cười hinh hích...uống rượu đỏ đã uống nhiều lần rồi bây giờ phải thử xem nếu bôi lên rồi liếm bơ đậu phọng mùi vị sẻ ra sao?

Đoán biết là thằng con hấp tấp hối hả ...Nhàn nằm sấp lên giường ,chõng khu vễnh mông chờ đợi...Đức mở cửa bước vào,sửng sốt...nhìn thấy cảnh khêu dâm như vậy,máu mủi muốn xịt ra...muốn nhào tới nhưng cố dằn... khoan đã...phải có tình điệu mới phê...trên tay nó cầm lọ bơ đậu phọng pha mật ong của nước ngoài,món ăn khoái khẩu mà nó thích....(Kraft Peanut Butter with Honey).

Đức lấy ngón tay quẹt bơ đậu phọng bôi lên mông và hai mép thịt hồng.

- Con làm cái gì vậy? Nhàn hỏi ...

- Bơ đậu phọng...không sao đâu...lát nữa con liếm hết...má sẻ thấy phê rồi ngớ ngẩn,mai mốt ghiền luôn... hắc hắc hắc.

- Học ở đâu vậy không biết...toàn là trò quỷ...

Nhàn lẵng lơ nguýt...cứ để Đức muốn làm gì thì làm, cũng đang muốn thử cãm giác lạ.

Đức tiếp tục bôi trên vú ,đùi khắp nơi một ít bơ đậu phọng...đắc ý nhìn ‘tác phẫm’ của mình...cặc giựt giựt muốn ‘xung trận’...

Nó ngồi xuống áp miệng vào liếm từ mồng đốc lên lổ đít,liếm lên liếm xuống,mút nhè nhẹ ngay giửa hai múi thịt ... nước nhờn có vị ngòn ngọt,cò mùi đậu phọng...bánh mì sandwich nướng lên trét bơ đậu phọng tuy ngon nhưng không thể so sánh được với bơ đậu phọng trét trên mông đít,trên mép lồn...nó liếm lên liếm xuống một hồi lớp bơ hết sạch,lại bôi thêm...bôi xong rồi liếm...

Nhàn rên hừ hừ,lưỡi nó liếm tới đâu nàng rỡn tóc gái tới đó,người uốn éo không ngừng.

Được một hồi lâu,Đức bôi bơ lên đầu cặc,bìu dái...quay đầu đưa đến trước miệng Nhàn...nàng mở miệng ngậm lấy...liếm sạch lớp bơ...Đức siết lấy đầu tóc mẹ...nắc nhè nhẹ vào miệng...

- Sao hả?thích không?

- ...ừm...Nhàn ‘ừm’ trong cổ họng...nút liếm chùn chụt đầu cặc...

Hai mẹ con chơi trò 69/96 đặc biệt ...miệt mài suốt cả buổi...

Dưới nhà....di động của Đức reo liên tục...

Tuyết bực dọc lo lắng...không biết hắn thế nào rồi...Sáng nay nghe tin đồn đêm qua CA hành quân bắt trọn ổ ma túy,bắn nhau...nàng nghe phong thanh...cái gì hình như có Đức ‘tham chiến’ ...Tuyết hoãng sợ...đứng ngồi không yên...gọi nhiều lần nhưng hắn không bắt máy...khiến nàng càng lo lắng bồn chồn...

Yến cũng nghe tin đồn nhưng còn dử hơn nữa đó là Đức ‘xém chết’...khiến nàng thất kinh vừa lo vừa tức mình :”làm giám đốc không làm sao lại đi làm cán bộ,bây giờ lại đi bắn nhau?Yến đứng ngồi không yên...củng nhiểu lần gọi di động ...

Tâm cười hinh hích trong bụng,nàng biết thằng cháu mình thuộc loại ‘trời đánh thánh đâm thiên lôi búa không chết’,mánh mun,quỷ kế đa đoan...bọn con gái bị xỏ mủi rồi...

Phó Loan lắc đầu thầm mắng...”thằng mắc dịch”...

Trong lúc nầy ‘thằng mắc dịch’ đang hí ha hí hửng chơi trò dâm dục ở mức độ nhuần nhiển rồi...bú liếm đã đời trên giường....nó dìu Nhàn đứng trần truồng giửa phòng,lại thoa một lớp mõng khắp người từ ngực xuống đùi,từ lưng xuống mông khắp cả trước lẩn sau... bú đứng,bú ngồi đủ các tư thế...lắm trò dâm dật...

Hai mắt Nhàn lờ đờ,miệng rên rỉ liên tục...nơi đó muốn nó đút vào mà nó lại cứ hết mút tới liếm khêu khích hoài ...sau cùng Nhàn hùng hổ đẫy ngã nó xuống nền nhà ,ngồi lên,tay cầm cặc rà tìm vị trí...ngồi xuống...bắt đầu nhúng nhẩy,sàn mông...

Đức ngồi dưới liên tục từ dưới ‘hất’ lên,hai tay ôm Nhàn kéo sát thêm vào, miệng tham lam bú vú....

Cặc đã sát càng sát...dâm thủy lai láng...

Bành bạch..bành bạch bành bạch...Nhàn càng phi ngựa nhanh tiếng ma sát của hai bộ phận sinh dục chạm vào nhau nghe càng nhanh...hòa lẩn với tiếng rên trong cổ họng của mỷ phụ đang trong cơn đỉnh điễm của dục tình...

*

* *

Vừa ra khỏi nhà chưa được 5 phút di động vang lên...Đức nhìn màn hình mĩm cười...

- A lô...em khỏe không?thế nào rồi?

- Thế nào?anh còn nói?sao cái chuyện đi bắn nhau mà không nói cho em một tiếng...bây giờ anh coi em là ai đây hả?

Tuyết lầu bầu trong điện thoại...từ xế trưa đến tan tầm về nhà trọ,nàng liên tục gọi nhưng mãi tới bây giờ mới nghe tiếng nó liền ‘mắng nhiếc’ lên cho xã giận...

Đức sửng sốt...cái gì bắn nhau?ai nói vậy?

Xả hội là vậy...chuyện chút xíu nhỏ như hột mè mà qua miệng mấy bà tám thì sẽ mau chóng biến thành chuyện vỉ đại...Đêm qua,chuyện một số lượng độc phẫm là chuyện lớn thì làm sao nằm trong bóng tối được?một đồn mười,mười đồn trăm,trăm đồn ngàn thế là sau một buổi sáng,câu chuyện trở thành CA bắn nhau với bọn buôn lậu độc phẫm quốc tế...

- Hahaha..em nghe ai nói vậy...đâu có gì lớn chứ...nói cho em..em càng thêm lo lắng thôi...ây da..đâu có gì đâu...à nè...em sao rồi?

- Chưa chết được...Tuyết vẩn còn giận dỗi nhưng ‘cường độ’ đã giãm nhiều...

- Hahaha...vậy là tốt..nè...mấy ngày nay anh có công tác rất quan trọng...làm xong anh gọi em nha...

- lại công tác?công tác gì?không nguy hiểm chứ?Tuyết nghi hoặc...

- Không có đâu..không có nguy hiễm gì hết..nhưng không thể nói cho em được...không phải không muốn nói nhưng đây là nguyên tắc của tỗ chức...thông cãm nha...làm xong chuyện...gọi em liền...vậy được chưa?

Tuyết nghe mát bụng...từ hôm cho hắn cái lần đầu tiên...bây giờ ‘vết thương’đã lành...Đã một lần nếm qua ai lại không vấn vương mùi vị?nghe hắn nói vậy thôi cứ chờ...

- Ừm...tha cho anh...nhớ đó...

- Sao lạ quên được..anh còn nóng lòng hơn em...hihihi...bye nha...

Cái nầy Đức không nói láo...nó quả thiệt nóng lòng...đả phá trinh lổ nhất...lần tới nhất định phải phá trinh lổ nhị...phải huấn luyện Tuyết làm sao bú cặc mình mới được...Nói tới đây sực nhớ tới Yến,lấy di động bấm...

- Còn nhớ tới em sao?Giọng rỏ ràng oán trách,giận dổi...

- Hihihi...Lúc nào cũng nhớ mà...có lúc nào quên đâu.Chỉ tại lúc nầy bận rộn một chút...Em sao rồi?

- Chưa chết được...

- Đừng bực bội nửa mà...chiều mai ra ngoài đi ăn cơm nha...

- Sao nói là bận rộn?

- Thì anh ráng tranh thủ đó mà...dù sao cũng phải kiếm thì giờ cho bạn gái...hihihi..

- Cái miệng ba hoa...

- Quyết định như vậy nha...chiều mai 7 giờ tới đón em...

- Ừm...nhưng không hứa chắc...nếu em rảnh...Rỏ ràng giọng nói đã dịu đi rất nhiều nhưng vẫn còn chút mùi thuốc nổ...

- Hihihi...mai gặp...bye cưng...

...

Gần 7 giờ Đức có mặt tại Azerai...nhìn thấy 3 chi em Nancy,Đức sửng sốt...cả ba chi em đều trong quân phục...như là sắp đi đánh nhau ngoài mặt trận vậy...

- Đang chờ cậu đó...

- Hả?chuyện gì?không phải ra ngoài ăn uống vui chơi sao?...các cô ăn mặc kiểu nầy...

- Hôm nay đi ăn trể một chút,bây giờ có chuyện cần làm...cậu đi theo chúng tôi...coi như huấn luyện đi...

- Huấn luyện?Đức kinh hải...trong đầu,huấn luyện trong quân đội không dành cho con người bình thường nha...huống chi Đức tự cho mình dưới ‘bình thường’ một chút...muốn huấn luyện Đức theo kiểu quân đội có nghỉa là lấy mạng nó thôi...

- Ừm...đừng hỏi nhiều...tới đó rồi cậu sẻ biết...Xuất phát...

Nancy ra lệnh...

...

Bốn người bọn Lưu Kiến Quân cùng Tú bà Tiên bị ‘câu lưu’ tại phòng tạm giam của Cục An ninh địa phương dượi sự giám sát của Thượng tá Cảnh...thuộc hạ thân tín của Nancy...

- Nà...chúng ta bắt 5 người, lần đầu chúng ta chỉ thẫm vấn 3 người trong bọn họ ...cậu ngồi kế bên học hỏi...coi như là huấn luyện.... cậu không cần nói gì hết,chỉ cần giử im lặng,nếu muốn hỏi gì thì hỏi sau... hiểu chưa?

Nancy giờ phút nầy như biến thành một người khác.

- Đừng khẩn trương...không lâu đâu,hôm nay thẫm vấn lần đầu,tối đa 5 phút thôi cho mổi tên...khoãng nữa tiếng là xong hết...mục đích là khủng bố tinh thần ,chụp mủ và ly gián bọn chúng.hihihi...

Nancy cười khi thấy Đức hồi họp...

- Ừm...hiểu rồi...yên chí đi...Đức nhìn Nancy cười cãm thấy lạnh dái vì sợ hãi pha lẩn cãm giác sùng bái đối với cường giả...cũng may mình không phải là kẻ địch...nếu không là chết mẹ rồi...

Lưu Kiến Quân không phải là lần đầu bị ‘phiền toái’ với CA nên rất có kinh nghiệm.....gả bình tỉnh cười lạnh...Cậu gả là Chủ tịch tỉnh... rất nhanh thôi sẻ có xe đến và bọn nầy sẻ cung kính mời gả lên xe tự nhiên ra về...đây không phải là lần đầu...

Có điều Lưu Kiến Quân hơi chột dạ khi thấy hai người lính xuất hiện... phải là CA chứ?sao lại là người của quân đội?Tuy vậy gã vẩn có thái độ khinh khỉnh theo hai người lính tới phòng thẫm vấn...

Lưu Kiến Quân sửng sốt...trong phòng là ba nử quân nhân,sắc mặt rất lạnh lùng nhìn có vẻ quen quen,Lưu kiến Quân nhìn bên cạnh...nhìn thấy Đức,bất giác gả thộn mặt ra...gả nhớ ba nử quân nhân nầy là ai rồi...chính là ba mỷ nhân gặp ở quán bánh xèo...đây là chuyện đùa sao?

- Anh là Lưu kiến Quân,người Kinh,quốc tịch Việt nam,cư ngụ tại Vỉnh Long,năm nay 36 tuổi...nghề nghiệp :Đạo diển Kiêm Tổng giám đốc Công ty điện ảnh NSV...tôi nói không sai chứ?

Chờ Lưu Kiến Quân ngồi xuống trước mặt...Nancy nhìn tập hồ sơ trước mặt lạnh lùng hỏi...

- Vị nầy...cô có thể cho tôi biết tại sao giam giử tôi ở đây?cô là ai?cô biết tôi là ai không?...tôi...

Lưu Kiến Quân theo thói quen...nghiêm túc sắp lấy lá bài “Chủ tịch tỉnh” ra ...nhưng hắn chưa kịp dứt lời Nancy đã nện tập hồ sơ lên bàn lạnh lùng quát:

- Nghe cho kỷ đây...bây giờ là tôi đang hỏi anh...chớ không phải là anh hỏi tôi... yêu cầu anh hợp tác... thành thật trả lời từng câu hỏi... có nghe rỏ chưa?có cần tôi lập lại không?

Được dặn dò chỉ đạo trước nên Đức ‘thản nhiên’...nét mặt không biểu lộ nhưng trong đầu chấn kinh không ít nghỉ:”wow....nhìn con cọp cái bây giờ so với lúc trên giường như là hai người khác nhau vậy...”

Lưu Kiến Quân còn kinh hãi hơn...cãm tưỡng như đụng phải tãng đá cứng....nhưng từ lâu quen thói ươn ngạnh cố chấp,gả cố chống chọi:

- Cô nghỉ cô là ai?cô không có quyền...

- Đem hắn xuống...nhốt thêm một tuần cho hắn cãnh tỉnh...nhốt riêng biệt...không có lệnh của tôi không ai được gặp...cũng không cho liên lạc bên ngoài...đem người kế tiếp lên...Nancy khoát tay...

Sắc mặt Lưu Kiến Quân đại biến...từ lúc bị câu lưu cho tới bây giờ cãm giác một ngày dài như một năm...bây giờ nghe nói thêm 1 tuần....gả cãm thấy sống lưng lạnh toát,chưa kịp mở miệng đã bi hai người lính xốc như heo bị mang vào lò sát sinh đêm ra ngoài...

- Bọn lưu manh đều là như vậy...cho nên phải ‘đánh phủ đầu’ chúng...lần tới hắn sẻ ngoan ngoản hơn nhiều,hỏi câu nào trả lời câu đó...còn nếu không thì cứ tiếp tục như vậy...cho tới khi nào hắn như con trừu non...điều nầy cậu phải nhớ...

Nancy nhìn Đức âu yếm chỉ đạo...vẻ phong tình vạn chũng như cô bé ân cần dặn dò người iêu...

- Ừm...hiểu rồi...Đức gật đầu như cái máy...chấn kinh không ít...bà cô nầy khi thì ‘bá đạo ’khi thì em hiền như ma soeur’...

- Đừng có khẩn trương...chị đang huấn luyện cậu đó...sau nầy sẽ có lợi cho cậu...từ từ mà học hỏi đi...sau nầy rất còn nhiều việc cậu cần phải học hỏi và thực tập...Nancy mĩm cười giãi thích...Nàng vừa nói vừa chọc chọc ngón tay vào ngực Đức...giọng nói nũng nịu,mê hoặc...nhìn vẻ mặt Đức ‘bư’ ra...Kiều Chinh,Kiều Nga cúi mặt cười trộm...

Vừa đúng lúc Lý Tuấn Phàn được hai người lính dẩn tới.

Phàn cũng là COCC,nhưng ông già hắn chỉ là Trưởng Phòng nho nhỏ Của Cục Xây dựng ...bình thường hắn đi theo và dựa hơi Lưu Kiến Quân làm bậy...vừa rồi thấy Lưu Kiến Quân mặt mày trắng bệch bị lôi đi như con heo sắp vào lò khiến Tuấn Phàn thất kinh hồn vía...giờ thấy các nàng trong đó có ‘mỷ nử’ mà hắn muốn gạ đụ ...cả ba trong quân phục,tuy không đeo quân hàm nhưng cũng đủ làm người hắn lạnh toát,tay chân bủn rủn...đứng không muốn vửng...

- anh là Lý Tuấn Phàn...34 tuổi,quốc tịch Việt Nam...người Kinh..quê quán:Vỉnh Long,cư ngụ tại thành phố Vỉnh Long...không có nghề ngiệp nhất định...có đúng không?

- Dạ...dạ đúng...Tuấn Phàn run giọng đáp...trên trán gá đã lắm tắm mồ hôi...

- Người bạn của anh Lưu Kiến Quân vừa rồi có nói hắn không biết gì về số lượng độc phẩm mà chúng tôi tịch thu được trong xe...vậy có thể là của anh rồi...Phải không?

- ...không...không phải...tôi chỉ là đi chung xe thôi...chuyện nầy tôi không biết.

- Anh chỉ cần nói phải hay không phải...nghe rỏ chưa?đến lượt Kiều Chinh quát...

- Không...không phải..

- Vậy anh có biết là của ai không?

- ...Không..không biết...Tuấn Phàn run rẩy...mặt tái mét.

- Vừa rồi anh nói là đi chung xe...đi đâu làm gì?Kiều Nga nhíu mày hỏi.

- À....đi...đi chơi thôi...chúng tôi cùng nhau đi uống rượu...

- Vậy sao?không phải đi uống rượu đơn giản như vậy đâu...chúng tôi có nhân chứng nói anh có quan hệ bất chính với người dưới tuổi vị thành niên ...còn có bằng chứng anh có liên hệ đến việc buôn bán độc phẫm...Không tử hình cũng mọt gông a...

- Bịch...Lý Tuấn Phàm thất kinh,té xỉu trên nền nhà...một mùi hôi thúi xông ra từ đủng quần hắn...

Nancy bịt mủi khoát tay...ra lệnh...

- Đem hắn xuống,cũng nhốt riêng...không ai được phép viếng thăm...đem tên Huỳnh Tuấn Kiệt lên...

...

- Có gì thắc mắc không?

Hai người lính vừa mang Lý Tuấn Phàn ra khỏi,Nancy nhìn Đức cười hỏi...

- Ừm...Lưu kiến Quân đâu có nói gì...sao...

- Hihihi...đây là chụp mủ và ly gián...thêm vài lần là bọn chúng sẻ tố giác lẩn nhau...hihihi...Kiều Nga cười giải thích.

- Ừm...hiểu rồi...

- Vậy được rồi...cái tên Huỳnh Tuấn Kiệt nầy...giao cho cậu... hỏi hắn vài câu...muốn thử không?

- Được...yên chí đi...

- Vậy được...chúng tôi sẻ không nói gì...coi cậu làm thế nào...

...

Tuấn Kiệt hai mắt trõm lơ,mặt xanh xao...không còn cái vẻ hào hoa cao cao tại thượng như ngày nào,run rẩy bước vào phòng thẫm vấn... hắn thộn mặt ra khi nhìn thấy Đức đang lạnh lùng ngồi bên cạnh ba mỷ nử mặc quân phục...Giờ nầy cảm giác ghen tương đã không còn mà là hối hận sợ hãi cùng cực...hắn đang vô cùng hối hận đã gây hận thù với Đức vì một ‘lý do không đâu’...mặt hắn trắng bệch...Đức thì đắc chí...’trầm ngâm,nghiêm túc’ đọc hồ sơ mặt đầy vẻ”nghiêm trọng”...

- Tôi hỏi anh câu nào,anh trả lời đúng hay không đúng,phải hay không phải...anh nghe rỏ chưa?

Đức nhìn Tuấn Kiệt đang khẩn trương,mặt tái xám...từ từ nói...

Trò chơi ‘mèo vờn chuột’ nầy Đức khoái đóng vai mèo...nhìn nét mặt hãi hùng sợ sệt của Tuấn Kiệt lúc nầy,nhớ lại nét mặt cao cao tại thượng hách dịch của hắn trước kia,Đức khoái tỉ tê...

Ba chị em ánh mắt giao nhau...Nancy nhếch miệng cười nhẹ...

- Huỳnh Tuấn Kiệt...quốc tịch Việt nam,dân tộc Kinh....cư ngụ tại thành phố Cần Thơ,tốt nhiệp quản trị kinh doanh tại Úc...hiện tại là Phó giám đốc của công ty hửu hạn của gia đình anh.....có đúng không?

Sau một phút ‘đọc hồ sơ’ ...sự im lặng đầy uy hiếp làm Tuấn Kiệt tinh thần suy sụp...Đức từ tốn hỏi...trong bụng vô cùng kích thích nghỉ cứ như trong phim ...

- Dạ...đúng...

- Chiếc xe là của anh...anh giãi thích thế nào về số lượng ma túy phát hiện trong xe...bạn anh nói là của anh...phải không?

- Không...không phải...

- Vậy anh biết của ai chứ?

- Không...không tôi không biết..

- Anh có quan hệ bất chính với đám trẻ dưới tuổi vị thành niên...

- Không...không có...

- Xe của anh,số lượng ma túy trên xe không phải của anh...anh cùng họ vui chơi với đám trẻ dưới tuổi vị thành niên...lại nói không có quan hệ bất chính...Làm sao có thể tin tưởng được đây...anh suy nghỉ kỷ đi rồi nói thật may ra còn được khoan hồng...

Tuấn Kiệt càng lúc càng muốn té xỉu...

- Đưa người nầy xuống...giam riêng...lần sau sẻ tiếp tục...Đức cứ y chang cách Nancy mà làm...

...

Hôm nay tới đây đủ rồi...quay sang nói với Thượng tá cục an ninh địa phương:”cho tên Huỳnh Tuấn Kiệt liên lạc với người nhà hắn ...bằng điện thoại...chỉ 1 lần thôi...Hôm nay tới đây đủ rồi..mình về...tôi đói bụng...

Nancy cười bí hiễm...

- tại sao?còn 2 người nửa mà...Đức hỏi...đang hứng chí muốn tiếp tục...

- Không cần đâu...cái nầy là chỉ để khủng bố tinh thần họ...hihihi....bỏ quên 2 tên lần nầy...họ sẻ ăn ngủ không yên...như vậy lần tới khi thẫm vấn họ sẻ như con cừu non thôi...hahaha...đi về thay đồ rồi đi ăn...đói bụng rồi...

- Không cần thay đồ mà....cứ như vậy ...coi oai phong hơn...người đẹp trong quân phục ai cũng mê....hihihi....Đức nịnh đầm.

- Vậy cậu có mê không?Nancy liếc mắt đưa tình hỏi...

- Hihihi...biết rồi còn hỏi...ngừng một chút nó ghé tai Nancy rù rì:”tối nay cô sẻ biết tôi có mê hay không”hihihi...mắt nhìn Nancy đầy ám muội...

- Lẹ lên...về thay đồ...đói bụng rồi...

- OK...vậy về Azerai cho các cô thay đồ ...

...

- Bây giờ đi đâu?thích ăn gì?Đức vừa lái xe vừa hỏi...

- Thay đổi không khí một chút đi...kiếm cái gì mới mới một chút...Qua Vỉnh Long chơi một chút coi như thay đổi không khí...Kiều Chinh liếc nhìn Nancy,nháy mắt nói.

- Ừm...được đó...chạy qua Vỉnh Long chơi một chút cũng tốt...Nancy nhìn Kiều Chinh gật đầu hiểu ý....

- Vậy cũng tốt...4 người mình chạy qua Vỉnh Long ăn chơi đú đởn một bửa...

- Đàng hoàng một chút đi...cái gì ăn chơi đú đởn...thiệt là...Nancy cười mắng...

- Đúng..đúng...hahaha nhưng mà tui hơi sợ...hihihi.

- Sợ?sợ cái gì?Kiều Chinh ngạc nhiên hỏi.

- Nà...đi với một người đẹp đã làm người ta lỏ con mắt rồi...đi với ba người đẹp thì đúng là mạo hiễm tính mạng đó nha...hihihi...bọn đàn ông không căm thù tui mới là lạ...hahaha...

Đức nịnh bợ...Đàn bà con gái ai lại không thích được khen...nghe Đức ‘miệng lưỡi’..ba chị em mặt lộ sắc hồng,trong lòng ngọt ngào,thích tỉ tê...

- Sao hả?sợ à? Kiểu Nga bỉu môi ‘khinh thường’...

- Nói thiệt nha...lúc trước không biết thì sợ...hihihi nhưng bây giờ ra ngoài chơi với các cô...không cần sợ ai hết...người ta sợ mình thì có...hihihi...Ừm..Vỉnh Long tui không biết nhiều đâu...cô lên mạng coi thử đi có chổ nào ăn ngon,chơi vui...

- Ừm...chờ chút...

Kiều Nga rút di động ra ...

- Để coi...chổ nầy đi..chổ nầy được nè...Avengers Pub and Grill...đường 2 tháng 9...có Bar,có đồ ăn lẹ...

...

Vỉnh Long về đêm... Avengers Pub and Grill là nơi không tệ để chuyện trò tán gẩu...có thể vừa ăn chút đồ ăn lẹ của phương Tây, vừa nhâm nhi một vài ly bia hoặc vài ly cocktail ...Bốn người tới nơi cũng hơn 9 giờ...cũng may còn được một bàn trống...tuy không rộng lớn như cán quán bar ở Cần Thơ nhưng không khí náo nhiệt,ấm cúng,một ít khách nước ngoài đang chuyện trò rôm rã với vài người trẻ tuổi có lẽ là người địa phương.

Nơi đây chủ yếu là uống ,thức ăn không nhiều nhưng cũng có thể tạm thời no bụng với xúc xích,khoai tây chiên...

- Tàm tạm đi ha...lát nửa về Cần Thơ...ăn khuya...Đức nắm tay Nancy kề tai nàng nói nhỏ...

- Ừm...đói lắm rồi...sao cũng được...

Giờ phút nầy Nancy rất nhu mì,như cô gái nhỏ...hình tượng bây giờ và hình tượng cách đây 1 tiếng đồng hồ thôi...không phải là cùng một người.

Đức gọi một phần đồ nướng,khoai chiên chung cho 4 người...nó đề nghị trước hết là uống bia...ăn xong thì uống cocktail...ngồi nghe nhạc...sau đó trở về Cần Thơ ăn khuya...một chương trình ăn chơi hấp dẩn...

Đi với một mỷ nử thường làm cho người ta ghen tỵ,Đức cùng một lúc chung bàn với ba mỷ nử thì dỉ nhiên là tâm điễm của nhiều cặp mắt không thiện cãm rồi...thậm chí đầy địch ý...Nancy ngây thơ chẵng biết gì hay làm bộ không biết,thỉnh thoảng cầm miếng khoai tây chiên,chấm nước sốt đưa vào miệng cắn phân nữa,một nữa còn lại mớm cho Đức...dỉ nhiên là nó mở miệng đớp lấy,hai mắt lim dim hưởng thụ ‘ân tình’ của mỷ nử...

Hình như sợ chưa đủ ‘loạn’...Kiều Nga cãm thấy ganh tỵ... cũng cắn miếng xúc xích phân nửa rồi mớm phần ‘thừa’ vào miệng Đức ,nó vừa mở miệng lại giựt về để lại vài vết loang trên miệng ,nàng lấy khăn giấy chùi miệng nó... cười khúc khích...Kiều Chinh ngồi kế bên,liếc nhìn... hai má đỏ hây hây không biết đang nghỉ gì.

Cách đó không xa,bọn người Văn Cục trưởng Cục CA thành phố Vỉnh Long đang hờn ghen lên khóe mắt,hôm nay hắn ‘vi phục xuất hành’ cùng hai thuộc hạ thân tín đang chén tạc chén thù thì bọn người Đức bước vào...

Văn Cục trưởng sửng sốt...hắn đã đụ nhiều đàn bà...nhưng chưa ai có thể so sánh với ba người đẹp nầy...từ nãy giờ nhìn thấy Đức được ‘cưng chìu’...hắn và đồng bọn sinh lòng đố kỵ...men bia trong người khiến lòng dâm bốc lên ngùn ngụt ...bọn hắn đang tìm cách gây chuyện với mục đích ‘hốt’ ba mỷ nử về ép đụ...còn thằng nhóc kia...kiếm chuyện nhốt vài đêm là được...đụ đã cặc mấy con ‘ghẹ’ của nó rồi thả ra...

- Xếp à...bọn mình cần lý do sao?chỉ cần nói hắn bị tình nghi là được rồi...đem bọn họ về rồi tính sau đi...hắc hắc hắc...

Phó Cục trưởng Phú là người nóng tính nhất...cặc trong quần hắn đang giựt giựt...chỉ muốn đè một trong ba người đẹp kia đụ cho đã...

- Đúng đó xếp...đây là địa bàn của mình...’thần cản giết thần,phật cản giết phật’... Minh phó Cục trưởng phụ họa...

Được hai thân tín đồng tình,xúi giục,Văn Cục trưởng đang khí tồn tại não,bừng bừng phấn khích đứng lên hùng hồn nói:”hành động đi...còn chờ gì nửa...”vừa nói vừa bước nhanh về phía bàn nơi bọn người Đức đang ngồi...hai thuộc hạ thân tín của hắn không chậm trể,bừng bừng khí thế theo sau lưng lảnh đạo...

- Anh kia...đứng lên...Văn Cục trưởng dõng dạc đến trước mặt Đức quát...tay đưa ra sau sẳn sàng rút súng trong lưng ra...bừng bừng khí thế hù dọa...

Quả nhiên hầu hết mọi người đang chuyện trò vui vẻ đều bị chấn kinh...không biết chuyện gì đã xãy ra...tiếng nhạc cũng đã tắt... nhất thời không khí im lặng.

- hả?chuyện gì?Đức ngạc nhiên hỏi...đây không phải là lần đầu...bây giờ không còn sợ hãi như những lần trước nữa...có điều than thầm...tự hõi tại sao mổi lần đi cặp kè với Nancy đều xãy ra chuyện...có phãi là ‘hồng nhan họa thủy?”...

- Tao bão mầy đứng lên thì mầy đứng lên...con mẹ mầy còn lãi nhãi à?Có tin bố mầy cho mầy ăn đạn không hả?Văn Cục trưởng chửi thề...1 khẩu Colt 45 đang nằm trong tay...Men rượu trong người,Văn cục trưởng đang bị cặc khống chế não,không cần biết thị phi,rút súng muốn thị uy ra oai với ba người đẹp...gả nghỉ hốt cả bọn về ,tối nay tha hồ đụ...

Nancy nhếch miệng cười,sát ý lóe lên trong ánh mắt...thật là đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh...mấy tên nầy nhìn qua thì biết là bọn CA thành phố nầy...vậy thì có dịp làm lớn chuyện rồi...

Kiều Nga cũng mím môi cười lạnh...bọn khỉ đang dở trò khỉ...đã lâu chưa được náo nhiệt,cãm thấy phấn chấn...

Kiều Chinh bình thản cầm di động gọi...

Bọn người Văn Cục trưởng khinh thường,bụng khóai trá...gọi điện thoại à?ở Thành phố nầy các bố là cha...có ai dám gãi dái ngựa?không sợ ngựa đá à?

- Các ông là ai?CA à?trình giấy tờ chứng minh trước đã...muốn bắt người cũng phải có lý do mới được chứ?tui phạm tội gì hả?Đức ‘không phục’ gân cổ phàn đối...Đã từng chứng kiến phản ứng tàn khốc của ba chị em Nancy,nó chẵng sợ trái lại vô cùng kích thích...’âm hiểm’ giăng bẩy...

- Ở Thành phố nầy...lời của bố mầy là lệnh,tao nói mầy đáng nghi ngờ là có quyền bắt giam...mầy có tin tao bắn mầy gãy giò không?

Văn Cục trưởng hung hăng ngang tàn không kể luật pháp quát tháo...

- Thử đi coi hắn gãy giò hay là ông bể sọ?Văn cục trưởng nghe bên tai một giọng nói êm ả nhỏ nhẹ lạnh lùng...theo phản xạ quay lại nhìn...hắn sửng sốt, rỡn tóc gáy...hai mắt mở lớn,miệng há hốc..

Lần đầu tiên trong đời...một mỷ nử hai tay hai cây colt 45,một đang chĩa ngay màng tang,một đang chỉa ngay bụng hắn...hai thuộc hạ thân tín mặt trắng bệch,cũng đang bị hai cây colt 45 khác đang chĩa thẵng vào người...

- Các...các người là ai?...muốn làm phản à?Văn Cục trưởng run giọng...

- Nói đúng rồi...muốn ám sát nhân viên Cục An ninh quốc gia thì đúng là muốn làm phản...

- Cục...cái gì Cục An ninh quốc gia?Văn Cục trưởng kinh hãi...

- ...Đoàng...Ahhhh...

Một tiếng nổ vang dội...Văn Cục trưỡng kêu lên đau đớn...ngã lăn xuống nền nhà ôm chân đang phún máu,khẩu súng trên tay gả rớt ra ngoài...hai gã đồng bọn thất sắc,run rẫy...

Ba người trước đây không cần rút súng hù ai...lời nói của họ đã đầy đủ uy quyền rồi...nên chưa hề nổ súng...hôm nay hơi men và mỷ nử khiến cả ba u mê hồ đồ...rút súng hăm dọa...

Người bọn họ hăm dọa là người của Tổ tình báo Cục An ninh quốc gia...quân hàm không tầm thường:Thiếu Tướng đấy...lại là con gái độc nhất của Tổng Bí thư...

Là người với lý do chính đáng...có quyền ‘tiền trãm hậu tấu’ đấy...

Các người rút súng chĩa vào người như vậy...chỉ gãy giò thôi...vẩn còn hơi thở thì mau cãm ơn tổ tiên phù hộ được rồi...

Mọi người có mặt tại hiện trường kinh hãi...Đức sửng sốt...không nghỉ Nancy không nói không rằng...bắn gãy giò tên kia...

Lúc nầy,ba chiếc xe quân đội ngừng trước cửa,một tốp quân lính chạy vào,tay cầm súng bao vây hiện trường theo sau là 1 thượng tá...vừa nhìn thấy Nancy vội vả chào theo nghi thức quân đội.

- Thượng tá Nguyển Minh Châu thuộc Cục An ninh quốc gia xin chào Thủ trưởng...Thủ Trưởng khoẻ...

- Hahaha Chú Châu...mới hai tháng không gặp sao khách sáo vậy...Nancy cười nói...

- Thì cũng phải theo đúng nghi thức quân đội mà...Chú quen rồi...à nầy..chuyện gì đã xãy ra vậy...tên nầy là cháu bắn à?

Thượng Tá Châu nhìn Văn Cục trưởng đang ôm chân máu lăn lộn trên rên siết trên nền nhà thãn nhiên hỏi như không có gì quan trọng.

Bọn nầy muốn ám sát người Cục An ninh trong lúc chúng ta đang thi hành nhiệm vụ...

Nancy lạnh lùng chụp 1 cái mủ to lên đầu văn Cục trưởng và đồng bọn...

Văn cục trưởng từ lúc thấy quân đội tràn vào tiệm...vị Thượng tá đến chào gọi mỷ nử ...gã nghe hai tiếng “Thủ trưỡng” đầu óc gã ong ong lên,muốn ngất vì sợ hãi hối hận vì đá nứng cặc sảng mà hồ đồ....đang tìm cách cứu gở ai dè mỷ nử Thủ trưởng lại chụp cái mủ ‘ám sát’ lên đầu gả khiến Văn Cục trưởng sợ xón đái...quên hết đau đớn khóc mếu máo:

- Không phãi...không phãi..chỉ là hiểu lầm thôi...chỉ là hiểu lầm thôi...

Nancy chẵng thèm đếm xỉa...quay qua Thượng tá Châu dặn dò:

- Chuyện tiến hành xét nhà của Lưu kiến Quân phải trông cậy vào chú Châu rồi...nhất định phải làm ngay đêm nay...còn nửa đêm ba tên nầy về Cục giam lại...tội mưu sát sỉ quan cao cấp quân đội...đây là một âm mưu...phải triệt để điều tra...

- Đã rỏ...nhất định chấp hành theo chỉ thị.

- Ừm...lát nữa cháu quay về Cần Thơ...chuyện điều tra giao cho chú...ừm...có chuyện gì liên lạc với Phó Chủ tịch Đàm...chú cứ theo ý ông ấy là được...Chú hiểu ý cháu chứ?

Thượng Tá Châu tuy ở trong quân đội nhưng rất am hiểu tình hình chính trị trong tỉnh....làm sao không nắm bắt được ý đồ của Nancy chứ?vì vậy lão cúi đầu nói nhỏ:”hiểu rồi...cháu cứ yên tâm...”

- Chú Châu khi nào muốn ra khõi quân đội nếu có hứng thú làm chính trị...cháu thiệt mong như vậy...Nancy cười nói..

Thượng Tá Châu ngẩn ra...cái nầy đúng là cành ô liu...chức Thượng Tá của lảo nếu được điều ra ngoài...cũng tương đương với Giám đốc Sở...Thượng tá Châu động tâm...

- Hahaha...khi nào Thủ trưởng cần lảo già nầy...cứ nói một tiếng là được...hahaha.

- Chú Châu thật sãn khoái...với lời nầy của chú...được...cháu cãm ơn chú trước...hihihi.

...

- Hahaha..xin lổi nha..hết chuyện rồi..hết chuyện rồi...quí vị cứ tiếp tục vui vẻ đi ha...

Thấy quân đội giải ba người kia đi....Đức quay qua cười giã lã với đám thực khách...đám người nầy làm sao dám hó hé gì...ai cũng cười coi như không có gì...trong lòng kính sợ..hai mắt lắm lét...

Cãm thấy hình như có gì đó không đúng...Đức thộn mặt ra suy nghỉ miên mang...

- Chuyện gì?sao mặt bư ra vậy?Nancy cười hỏi.

- Cái ông Thượng tá kia...xét nhà Lưu Kiến Quân....sao đúng lúc vậy?không thể nào trùng hợp như vậy đâu...

Đức nghi hoặc nói ra ý nghỉ của mình...

- Hahaha..không tệ..không tệ...có thể bồi dưỡng được...qua đây chơi chỉ là cái cớ thôi...mục đích chính là xét nhà tên Quân...đang muốn làm lớn chuyện một chút ai dè ‘buồn ngủ gặp chiếu manh’ hihihi...có người dâng cho một lý do tuyệt diệu...Cậu tự suy nghỉ đi...

- Ừm...Đức vẩn mịt mờ...

Ba chị em cùng mĩm cười...nụ cười ’tiếu lý tàng đao’...

...

Hai tay gối đầu Đức lim dim hưỡng thụ...phía dưới Nancy gục gặt đầu..có lúc Đức cãm giác cặc mình ‘mất hút trong cổ họng nàng...cãm giác ấm áp sướng lạ lùng...lưỡi nàng liếm liếm bìu dái,cắn nhẹ,liếm từ bìu dái dọc theo thân cặc,ngậm đầu cặc,lưỡi quấn đầu cặc,mút một cái...nguyên con cặc chìm mất trong cổ họng...

Cứ thế làm đi làm lại...ôi sướng tuyệt vời...Đức rên rỉ...với cổ họng sâu...trình độ bú cặc của Nancy không ai bì kịp...

- Sao hả?sướng không?

Môi nàng áp ngay rún,liếm liếm,Đức cãm giác cặp vú đè nặng lên cặc mình...Nancy trườn người lên xuống...Đức cãm thấy cặc muốn nổ tung...

- ừm....ừm...không còn gì bằng...

- Vậy được...thả lõng đi...để chị phục vụ cậu..hihihi...

- Hay là...mới lạ một chút nha...

Đức cười dâm...

- Không biết cậu muốn nói gì nhưng nhìn mặt cậu biết là gian rồi...ý gì đây?

- ...chờ chút...

Đức ngồi lên,lấy lọ bơ đậu phọng đã dự trù sẵn đem ra...

- Thay vì uống rượu đỏ...hihihi...mới lạ một chút nha...

...

Nó bôi từ ngực đền đùi...”Bạch hổ”...chổ đó không có âm mao,trơn tru mịn màng,lớp bơ đậu phụng được bôi lên nhìn như miếng bánh mì sandwich...nơi nào có bôi bơ,nó mút liếm 1 cách ngon lành...Nancy khẻ dang rộng hai chân ra...rên rỉ.

- Sao hả?thích không?

- ...ừm...đừng ngừng lại...tiếp tục đi...

Nancy nũng nịu...đê mê vòi vỉnh,rỏ ràng thích thú trò chơi mới...

- hahaha..thích rồi chứ gì?được...được...bây giờ Đức phục vụ cho...hưỡng phước trước đi ...lát nửa tới phiên Đức đó nha...

- Không được... chị thích mình cùng nhau 69....

Đẩy Đức nằm ngửa ra, leo lên nằm úp ngược đầu nhau, trên nầy cặp mông trắng,khe thịt nhầy nhụa dâm thủy pha bơ của nàng phơi bày ngay miệng nó....dưới kia bàn tay nầy nắm ,bàn tay kia thoa lên từ đầu cặc xuống tới bìu dái một lớp bơ...tiếng bú liếm xen lẫn tiếng rên rỉ ,thỉnh thoãng có tiếng cười khúc khích ...rồi lại rên rỉ kéo dài như muốn không ngừng...

- Bành bạch...bành bạch....bành bạch...

- ....Cho vào bên trong nhé...

Nancy thều thào nói.

- ...ừm...nhưng...chưa mà...

...

Ánh đèn trong phòng Kiều Nga tắt đã lâu...nhưng tới giờ vẫn chưa ngủ được...trong bóng tối hai má nóng bừng...đỏ hây hây... giận dổi lầu bầu trong miệng.

- Tên nầy...sao lâu vậy...vô lương tâm mà...

Sau cùng Kiểu Nga cũng thiếp đi...

Sáng mai là ngày nàng đi nhận chức ... nử Bí thư xinh đẹp huyện Cờ đỏ đã đến rồi...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.