-A lô..Đức đây...ai vậy?
Buổi sáng trên đường đến Ủy ban...di động kêu vang...Đức nhìn màn ảnh...số lạ...ai vậy cà?
-Tôi nói nầy Đức tổng..anh thật là keo kiệt...
Đức ngẩn ra...ai vậy?hình như biết mình nhưng tiếng nói nghe lạ hoắc...
-Ai...ai vậy?Đức một lần nửa hỏi...
Tuyết tức đến muốn hôn mê bất tỉnh...vì cái câu hỏi “ai vậy?”,chứng tỏ trong đầu hắn không hề có nàng...
Một chút cũng không có nên mới không nhận ra giọng nói của nàng.
Ở Sài gòn Tuyết luôn được người săn kẻ đón,được mời đi ăn, mời đi dạo phố,hoặc du lịch và nàng cứ luôn “bận rộn” lựa chọn giửa một đám người săn đón nên nàng kêu ngạo.Lần trước,nàng đã cho Đức ‘cơ hội’,nàng gợi ý hắn nên mời nàng ăn uống với cái cớ là “trả công” đã giới thiệu người giỏi cho công ty...lúc đó thâm tâm thấy “hổ thẹn” vì đã tự “xuống giá’,như là “hàng đại hạ giá ” vậy...
Hơn tuần lể trôi qua Tuyết tin tưỡng hắn sẽ gọi mình...nhưng không thấy...Tuyết nghỉ là do con “hồ ly” kia...
Hôm kia Tuyết dò hỏi biết được con “hồ ly” kia đã về rồi...Tuyết tin tưởng hắn sẻ nhanh chóng gọi mình thôi...mời mình đi ăn cơm...rồi tán tỉnh...Tuyết tin tưởng như vậy...Ở Sài gòn là vậy đó mà...
Nhưng đã mấy ngày trôi qua...nàng cứ chờ hắn gọi...nhưng hắn chưa hề gọi...
Tuyết cãm thấy nhột nhạt với ánh mắt nhìn của Nguyệt,Cúc...trong mắt họ ..nàng là thần tượng...luôn được đàn ông đeo đuổi...Đức chỉ là “tên nhóc’ mới lớn...Tổng giám đốc rồi sao chứ?chỉ cần nàng “liếc mắt đưa tình ỏng ẹo mấy cái’ là “gục” ngay...nhưng mà hình như mọi chuyện không như nàng nghỉ...Nên Tuyết oán giận...hôm nay quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-duc/680060/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.