Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262
Chương sau
Yến không nghỉ mình có dịp vào nhà hàng của khu nghỉ dưỡng Azerai ăn tối...trước kia mong được vào khu nghỉ dưỡng cao cấp nầy làm việc thôi cũng không có cơ hội...bây giờ nàng tới đây dùng cơm tối...Yến cãm thẫy đầu ngẫng lên một chút trước ánh mắt nhìn ao ước của các cô nàng phục vụ...đã từng trãi qua cãm giác như vậy nên nàng hiểu được những nàng nầy đang nghỉ gì,không phải trước kia nàng cũng vậy sao?bất chợt Yến đưa tay nắm chặt bàn tay Đức... Đức mĩm cười đưa tay nắm chặt bàn tay của người đẹp...nó hiểu Yến đang nghỉ gì...cãm giác “khớp” ai cũng có nếu là lần đầu tiên bước vào khu cao cấp sang trọng nầy...cũng chính vì thế mà nó đưa Yến tới đây...đại đa số con gái thích mặt mủi,thích hãnh diện... -sao hả?có thích nơi nầy không?Đức dịu dàng hỏi. -Ừm...Yến cúi mặt...một tiếng “ừm” nhỏ lí nhí trong miệng... -Đêm nay cô thật đẹp...hình như là hoa hậu của nơi nầy đó nha...tui rất hãnh diện đi cạnh cô nhưng cũng rất sợ. Đang sung sướng vì những lời tâng bốc của Đức ,Yến chợt ngẩn ra... -Sợ?anh ...sợ..sợ cái gì? -Còn không phải sao?Cô đẹp như vậy đi với tôi...bạn trai cô nếu thấy được không chừng nỗi điên giết tôi đó nha nên hơi sợ... Biết Đức “ba hoa” Yến cười khúc khích: -Cái gì..cái gì bạn trai chứ?anh thiệt là biết nói nhăng nói cuội... -Hả?đừng nói cho tôi biết là cô chưa có bạn trai đó nha?tôi không tin đâu,người đẹp như cô bão đãm ngàn người theo đuổi... -Anh không tin thì thôi...Yến cũng hết cách...nói thật mà không tin...Yến bỉu môi . -vậy...khi nào tuyển bạn trai nhớ nói...tôi tình nguyện làm một trong những người xếp hàng cho cô sai khiến...Đức lại dỡ trò ba hoa tán tỉnh... -Anh..anh lại nói chơi rồi...biết tên nầy đang ba hoa con chích chòe nhưng Yến vẩn sung sướng đón lấy những lời nịnh bợ kia. -Vậy có cần “moi tim” ra cho cô coi không?Đức cười cười ghé sát màng tai Yến “rù rì” khiến Yến hai má đỏ ửng không biết vì mắc cở hai vì “rạo rực” vì những lời đường mật của Đức tổng. Ngay lúc đó một phục vụ nữ mang thực đơn đến đưa cho Đức và Yến mỗi người một tấm.Đức cầm bãn thực đơn nhưng không nhìn...nó mĩm cười với người phục vụ. -Có món nào ngon giới thiệu cho chúng tôi đi...bất cứ món nào miễn là cô bạn của tôi thích là được... Người phục vụ nhìn Yến ngưỡng mộ...nỡ nụ cười chuyên nghiệp bắt đầu giới thiệu....Yến nào có nghe được gì..trong đầu óc lúc nầy ngập tràn hạnh phúc...cứ tưỡng là đang sống trong mơ....cho đến lúc người phục vụ nói xong Yến vẩn còn mơ màng ù ù cạc cạc... -Món nào cũng ngon và hấp dẫn phải không...thôi để anh quyết định nhé...Đức nhẹ nhàng hỏi ý “bạn gái” đồng thời cũng thay đổi cách xưng hô bằng “anh” ngọt xớt...Yến cúi mặt ậm ừ...món nào cũng gật đầu... -Cho chai rượu đỏ cũa Tây ban Nha...và một ly nước cam...ừm..tạm thời là vậy đi...nếu cần thiết sẽ gọi thêm... -dạ được...người phục vụ quay lưng bước đi... -Sao hả?suy nghỉ kỷ chưa?trả lời đi...Đức ỡm ờ... -trả lời gì?Yến lí nhí hỏi.. -làm bạn gái anh... -hả?..nói...nói chơi hoài... -bộ anh giống nói chơi lắm sao hả?Đức nghiêm túc hỏi. ... -Sao hả? -không...không biết...Yến lí nhí... -Thôi được...không cần trả lời bây giờ...khi nào thấy OK cho anh biết nha...Thấy thời cơ cũng đã chín mùi rồi,đã tới lúc dừng Đức liền lái sang câu chuyện khác khiến Yến cãm thấy mất mát... Đức chỉ muốn “lửa vừa đủ” là được...hôm nay như vậy đã “đủ lửa”rồi...nó biết Yến ngây thơ,nếu muốn đụ hay sờ bóp nàng hôm nay thì tuyệt đối không thành vấn đề nhưng nó cố dằn lại...mai mốt đi...cho người đẹp có ấn tượng lãng mạng trước cái đã rồi mai mốt mới tuột quần sau...vì vậy trong suốt bửa ăn Đức chỉ nói chuyện cười vui vẽ hòa hợp khiến Yến bớt cãnh giác và cuối cùng thì đưa nàng về... Không có chuyện gì dung tục...ngoài vài cái hôn phớt nhẹ trên môi... Không phải là Đức thần thánh gì,lúc gần Yến,Đức cũng nứng cặc lắm đấy,nhiều lúc cũng muốn tiến xa hơn,muốn bóp vú sờ lồn người đẹp Yến...nhưng Đức là người cái đầu quyết định chứ không phãi là con cặc quyết định hành động của mình, tối nay, theo kế hoạch,nó muốn đụ Nhung ...không hiểu sao cãm giác muốn đụ đàn bà có chồng làm nó kích thích...nó bấm di động... -A lô...Nhung đây..ai vậy?giọng Nhung mệt mõi vang lên . -sao hả?chị vẫn còn ở bệnh viện à?chồng chị thế nào rồi?chị ăn gì chưa? Tôi mua chút đồ đem tới cho chị nha...Đức nhẹ nhàng hỏi. Nhung sững sốt...nàng không nghỉ là Đức sẻ gọi cho mình vào giờ nầy lại ân cần như vậy... -Ụa..Đức tổng...sao cậu lại rãnh rang vậy?không đi ăn với Yến à? -Xong rồi...mới đưa cô ta về... -sao sớm vậy?tưỡng hai người đi chơi tới khuya mới về... -Chị lại nghỉ tới đi đâu rồi?Đức nghiêm trang giọng đầy “đạo đức”...ngầm cho Nhung biết nó là người “đàng hoàng” đấy...rồi hỏi :”à nè chị ăn gì chưa?tôi mua đem tới cho chị?đêm nay chị ở bệnh viện à?” Nhung chưng hững rồi xúc động...không ngờ con người Đức tổng lại có lòng như vậy... -Không cần đâu..đã có ăn chút ít rồi... -Chị đêm nay ở lại bệnh viện à?Đức lập lại câu hỏi... -Không..lát nữa tôi về... -vậy tôi tới đón chị...chị ở đâu miệt Bình Thùy mà...hơi xa tôi tới chở chị về... Một lần nữa Nhung lại sững sốt...thái độ của Đức làm nàng thấy cay cay nơi mủi...không ai tốt với nàng như vậy...nhất thời không có phản ứng...không biết nói gì... -vậy đi nha..hay là tôi tới đón chị bây giờ...tôi ở ngoài bệnh viện..chờ chị... -ừm..ừm được..cám ơn Đức tổng... -ơn nghĩa gì..chị nầy...Đức mĩm cười ... Cúp di động xong Nhung hối hả chuẫn bị ra về...chồng nàng đang ngủ mê...ở lại cũng không ích lợi gì...có y tá trực ban,để chút tiền ủy lạo là được...mai sáng trở lại...không thể để Đức chờ được...Lòng hồi hợp xốn xang...không lẻ hắn..hắn để mắt tới mình?Nhung có nghe bóng nghe gió là Đức tổng tuy nhỏ tuổi nhưng nhiều đàn bà lắm..thậm chí có lúc nàng nghi ngờ quan hệ của Đức tổng và Phó tổng Loan...trực giác của nàng giửa hai người có gì gì đó...nhưng đó không phãi chuyện của mình...Nhung học ít lại được Loan nâng đở bấy lâu trong công ty nên đối với Loan rất có thiện cãm,đối với Đức lâu nay Nhung cũng có ít nhiều ước ao...có nhiều đêm đang đụ với chồng mà cứ tưỡng tượng là Đức tỗng...Nhung vô cùng hổ thẹn nhưng cãm giác đó cứ tới hoài....gần đây lại thường hơn...lại có những giấc mơ thấy mình và Đức tổng đang đụ nhau... Cái tâm lý thầm kín nầy biến chuyển thành cái tâm lý “làm mai” cho Yến...nàng thực sự muốn Yến cua được Đức tổng tới tay...như vậy sẽ có cãm giác như là mình cua được Đức tổng...càng nghỉ Nhung càng ngây người ra...sao...sao...hình như là mình đang ngoại tình trong tư tưỡng vậy...rồi Nhung nghỉ: nếu như vậy..nếu như vậy rủi... rủi lát nữa Đức tổng đưa mình về có khi nào “làm hổn” với mình không...nếu là như vậy mình...mình làm sao?à mà không có đâu...không thể nào...nghỉ như vậy Nhung lại thấy mất mát... Khi Nhung bước ra cỗng bệnh viện thì thấy Đức đang đậu xe bên đường...nó đưa tay vẫy vẫy...Nhung sung sướng hai má đỏ lên bước qua,lần đầu tiên có xe đón khiến Nhung cãm thấy lâng lâng... -Cậu thiệt là tới đón tôi,,,không ngờ đấy...Nhung “cố gắng” ra vẻ bình thường như không có gì “đặc biệt”... -Có gì không được...giờ nầy cũng gần 10 giờ rồi...nhà chị ở Bình thủy...khá xa mà...tuy rằng an ninh không tệ nhưng cũng nên đề phòng...lên xe đi tôi đưa chị đi ăn chút gì rồi đưa chị về...Chị có đói không?muốn ăn gì không? Đức nói như ra lệnh khiến Nhung thấy trong lòng như được uống mật ngọt....liền cãm thấy đói đói chưa kịp trả lời thì Đức đã nói thêm: -À ..nghe nói chị có đứa con mà...mấy tuổi rồi?chị đi như vầy...cháu ở với ai? -à..hỗm rày nó ở bên ngoại...tận mé Thốt nốt...cũng đỡ... -Vậy chị ở một mình? -Ừm...bình thường có ông xả....hỗm rày chỉ có mình yên... Đức trong lòng nở hoa...trong lòng lấy làm kỳ...sao mình lại háo hức muốn đụ người đàn bà nầy như vậy...nó liếc nhìn Nhung...chà cặp ngực “đồ sộ” nha...cái miệng cũng hết xẫy...nhung có nét quê mùa của cô thôn nữ miền nam...bất giác Đức chợt hiểu...là cái nầy...nét chất phát của một người thôn nử miền nam làm Đức nứng cặc muốn đụ...Lan cũng có thể là thôn nử miền nam đấy nhưng đã ít nhiều “biến hóa”...Nhung vẫn còn nét “đậm đà”...chính là cái nầy cho nó cãm giác muốn đụ nàng mãnh liệt... Đức ghé nhà hàng gọi vài món mang về...tuy nói là vài món nhưng lúc đem ra xe Nhung liền chấn kinh. -Sao ...sao lại mua nhiều vậy..một mình tôi ăn sao hết..cậu thiệt là..phí tiền a...Nhung lầu bầu. -Ậy không sao mà...để vào tủ lạnh...mai ăn tiếp...Đức cười... -Nhà...nhà không có tủ lạnh...Nhung lí nhí...tuy là đời sống rất được cãi thiện nhưng nhiều nhà vẫn chưa có tủ lạnh...nghe Nhung nói vậy Đức ngẩn ra...nó quên mất điễm này... -À..thôi kệ mà lở rồi...ăn xong thì cái gì còn lại ...bỏ...Đức hùng hồn nói... -cậu thiệt là phí phạm..tội chết...mai mốt xuống địa ngục ăn giòi đó nha...Nhung nghe nói thức ăn thừa bỏ nên xót xa... -Hay là cậu ở lại ăn với chị...Nhung thu hết “dũng khí”nói... Đức chính là chờ câu nói nầy... -ừm được...ghé mua mấy lon bia...chị không ngại uống một chút? -Không...tôi cũng thích uống mà...thỉnh thoãng cùng ông xã uống bia Sàigòn... -Ậy hôm nay thữ bia ngoại..ngon lắm...bia Heineken nha...Đức đề nghị... -Chưa..chưa uống bao giờ..đắt lắm...Chúng tôi uống không nổi đâu...Nhung thật thà.. -Vậy thử uống hôm nay ha... -ừm..được...cậu ra tiền mua tôi ra mạng uống...Nhung cười hi hi. -Đừng nói bậy...cái gì ra mạng...uống chút chút thôi... -Cái gì chút chút...đã uống thì uống cho đã...mấy thuở được uống bia “chùa” lại là bia ngoại... -Chị Nhung à...chị không sợ tôi cho chị uống say rồi lợi dụng sao...Đức “thăm dò”... -Xì...cậu không phải người như vậy...vã lại cậu mà “chịu” gái già như tui sao?Nhung thấy Đức “cởi mở” nên cũng bắt đầu bạo lên...chẵng biết tại sao khi nói câu đó trong lòng nàng hơi mong đợi... -Chị mà già sao..tôi thấy chị ngon lành sạch nước cản...đàn ông nhìn thấy chị thèm chãy nước miếng í... -Ý nói là cậu cũng thèm tôi chãy nước miếng à?Nhung vô ý vui đùa nhưng chợt thấy câu nói của mình có gì không ổn liền ngậm miệng thầm mắng :”mình sao lại như vậy chứ? Đùa quá trớn rồi...”còn đang ngượng ngùng vì câu nói “bừa bãi” của mình thì chiếc xe ngừng lại bên đường...chưa kịp lên tiếng hỏi thì thằng Đức chồm qua hôn lên môi nàng... .... Bàng hoàng...sững người Nhung chỉ kịp ú ớ trong cổ ...lưỡi của thằng Đức cứ “tàn bạo” tấn công ...Nhung nghe hơi thở của người đàn ông trẻ tỏa hơi nóng quanh vùng cổ... -Không phải chãy nước miếng...chị làm Đức điên lên đó...Đức rù rì bên tai Nhung...rồi tiếp tục hôn hít lên mặt mủi nàng...Nhung cãm giác có bàn tay đang len lõi muốn chiếm hửu ngực mình... -Đừng..đừng mà...Nhung thều thào nhưng thay vì ngừng ..bàn tay kia càng “bạo hơn” len lõi chạm vào vú nàng rồi...Nhung điếng người...rùng mình cố chống chế: -không được..nơi đây không được...người ta thấy..kỳ lắm...Chị van cậu mà... -Chị nói rồi đó nha...nơi đây không được..vậy mình đi nơi khác...lúc đó Đức có thể hôn chị rồi... -Cậu...cậu coi tôi là gì hả???Nhung tấm tức khóc.. -Chị Nhung à..Đức thích chị thật mà nên mới không kìm được mới làm vậy... Đức xin lổi chị...từ nay Đức không làm vậy nữa...Đức hứa với chị...Đức nghiêm túc nhìn Nhung chậm rãi nói. Nhung lặng thinh...tâm trạng đang bấn loạn,trước đây không phải chỉ có một lần,đã nhiều lần mơ thấy đụ với Đức tổng,vào công ty đôi khi vụng trộm nhìn Đức tổng rồi mơ mộng.Bây giờ cái mà nàng mơ mộng đang trở thành hiện thực...khi nãy Đức hôn môi nàng,hôn cổ nàng rồi lần mò bóp vú khiến Nhung vừa mừng vừa sợ...Nhung biết nàng và Đức không thể nào...như vậy có nên cho Đức chiếm hửu mình?nếu vậy sau nầy sẽ ra sao đây?Nhung biết Đức tổng nầy “lăng nhăng” lắm,hình như có quan hệ với rất nhiều đàn bà,Phó tổng Loan có thể là một ,cái cô nàng Nancy lai lịch “khũng bố” kia là một,cái bà Chủ tịch thành phố kia hình như cũng là một...so với người ta mình kém xa quá...lại còn con Yến kia nữa...nghỉ tới đó Nhung thừ người ra... -Thôi Đức đưa chị về ha... ... -Sao không nói gì vậy...Chị còn giận Đức à? -không..không có...Nhung lí nhí... -Vậy nói gì đi...nếu không Đức cho là chị Nhung còn giận Đức đó...Đức cười... -cậu...sao cậu làm vậy?tiếng nói Nhung như muổi kêu... -Đức thích chị mà..Đức nói rồi...không phải nhất thời,không phải một ngày một bửa...Đức muốn chị ...hoài hoài...Đức muốn chị làm người đàn bà của Đức...thật đó. -Nhưng..nhưng chị đã có chồng...Nhung lí nhí... -Đức biết mà...mình vụng trộm với nhau...Đức chăm sóc chị trong bóng tối...Chị cũng canh chừng mọi chuyện cho Đức trong bóng tối...Chị biết đó mà...nay mai chuyện làm ăn và tương lai của Đức sẻ không dừng một chổ...Đức cần người tin cậy của mình... Nhung nghe câu nói này lòng liền cãm thấy ấm áp lên..thì ra nó muốn mình là người đàn bà của nó,không phải chơi qua 1 hoặc vài lần rồi thôi,phút chốc cái “tâm ma” liền nổi dậy...lại nghỉ tới lúc nãy bàn tay nó chạm vú mình ,hôn mình liền cãm thấy nóng lên,phía dưới có cãm giác ươn ướt... Đã đụ qua nhiều đàn bà Đức thừa kinh nghiệm để nhận thấy nhất cử nhất động của Nhung đang biến hóa theo chiều hướng tốt đối với mình,nó chắc đến 90 phần trăm bây giờ ôm lấy Nhung sờ mó hun hít như hồi nãy là không thành vấn đề...Đức không vội...Nhung rất nhạy cãm,hấp tấp sẽ làm cho nàng ta có cãm giác xấu đối với mình nhưng bảo đãm tối nay là chắc rồi...sẽ lột được cái quần Nhung ra. Bản tánh Đức thích đụ đàn bà có chồng,thích làm gian phu nhưng nó không phãi lợi dụng vô tình...đụ cho biết rồi chạy làng...trừ khi người đàn bà ấy muốn rời nó...nếu không nó sẽ không bao giờ “quên trách nhiệm”...đây là ưu điễm của Đức...Nhung làm việc siêng năng,tuy ít học nhưng khả năng học hỏi nhanh chóng vì thông minh...sẽ là một trợ thủ tốt trong tương lai...ậy đó chỉ là sau nầy..bây giờ quan trọng là chịu cho nó đụ ,sau nầy mới tính đến chuyện khác....hắc hắc hắc... Thấy Đức im lặng lầm lì lái xe....Nhung lí nhí -Giận à? -Đâu có..giận cái gì chứ?Đức cười... -Vậy bây giờ có mua bia uống không?Nhung “bấm bụng” hỏi... -Dĩ nhiên rồi...nhưng rủi Đức uống bia vào...lọan tính chị đừng giận nha....Đức nháy nhãy mắt cười cười... -Thằng quỷ cậu...một cái đấm nhẹ trên vai nó.... Bia vẫn uống...nhưng không say rượu bia mà là say tình...Nhung quả thật rơi vào thiên la địa võng của cái bẫy tình Đức bày ra... Cũng là trên chiếc xe đó...vẫn là trong khu vườn “địa đàng” quen thuộc kia Nhung đang run rẫy trước những nụ hôn nồng cháy của Đức tổng,hai bàn tay Đức tổng thám hiễm khắp nơi trên cơ thể trắng ngần của người đàn bà chưa từng biết mùi vị thật sự của thú vui xác thịt...người nàng như tê liệt khi chiếc lưỡi như con rắn “bò” khắp nơi rồi chui vào cửa động âm u đang lầy lội ,giây phút ấy Nhung không còn biết trời đất là gì nữa... Rồi thì Nhung dang rộng hai chân đón nhận sự xâm nhập của con cặc lạ...Nhung cau mày ...mặt tái xám...cãm giác đau thoáng qua vài giây rồi biến mất...cãm giác sướng điên người tăng dần tăng dần theo những cú lên xuống nhịp nhàng của Đức tổng...không biết từ khi nào hai chân nàng quấu mạnh vào eo nó phối hợp...hai tay nàng cào muốn nát tấm lưng trần trụi đang thấm mồ hôi kia...Đức tổng đụ dai...Nhung chỉ còn nhớ Đức tổng cứ lên xuống đều đặn lâu lắm..mạnh lắm...nhưng cũng rất dịu dàng không thô lổ,hung bạo,vồ dập,cục mịch.Mãi rất lâu sau Nhung mới cám thấy một giòng “suối nóng” tuôn vào người mình... Đức vẫn không ngừng...vẩn nhịp nhàng nhấp...tiếng nhóp nhép va chạm giửa hai bộ phận sinh dục nghe rõ trong xe...miệng Đức bú liếm đầu ti vú phải,một tay chơi đùa nắn bóp vú phải...hình như không muốn ngừng vậy...cho đến lúc Nhung cãm thấy thở không ra hơi nó mới chịu để nàng yên...nằm qua một bên...Nhung ngước mặt nhìn trời,bàng hoàng không nghỉ đêm nay mình làm chuyện động trời” như vậy...đã gần 11 giờ đêm rồi,khu vườn thật vắng lặng,đêm nay bầu trời tuyệt đẹp,có ánh trăng và đầy sao lấp lánh,tiếng côn trùng kêu rỉ rã tất cả đối với Nhung trước kia rất là tịch mịch,buồn hiu,tẻ nhạt không có gì hấp dẩn nhưng giờ phút nầy Nhung thấy thơ mộng làm sao ấy... -Chị đang nghỉ gì vậy?Đức vẫn trần truồng,ôm lấy nàng...tay lại không ngừng táy máy,Nhung nhìn thấy “hung khí” kia sừng sững trước mắt...Nhung hết hồn...to gần gấp đôi cái của chồng...Nhung thật không hiểu sao mình có thể chịu được khi cái đó “xâm nhập” vào cơ thể mình...nhưng quả thật khi nãy nàng rất sướng...chợt nhớ mình cũng đang như nhọng,Nhung lấy quần áo mặc vào.... -Đức còn muốn mà...mặc vào làm gì...Đức đưa tay cãn. -Không ...không quen...Nhung lí nhí..nàng quả thật không quen trần truồng như thế này trước mặt Đức mặc dù hai người vừa mới có quan hệ xác thịt... -Gì chứ?...rồi sẽ quen mà...rồi nói nhỏ bên tai Nhung ,chẵng biết nó rù rì cái gì mà mặt nàng đỏ tới tận mang tai,cúi gầm xuống không dám ngẩn mặt lên... Đức đẫy Nhung nằm ngửa ...hun hít sờ bóp một hồi rồi cầm cặc dí ngay miệng nàng...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262
Chương sau