Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262
Chương sau
Địa điễm công ty xây dựng Đức Lập nằm ở đường Nam Kỳ khởi nghỉa ,chính thức là 10 giờ nhưng vừa 8 giờ mọi người đã có mặt đông đủ rồi.Loan càng sớm hơn,hôm nay nhân viên của công ty cũng chính thức đi làm nên khoãng 7h30 nàng đã đến mở cửa,hai người kỷ sư một nam một nử,cả hai cũng trạc 30 thôi ,người chạy lon ton cũng là một phụ nữ khá nhanh nhẹn cũng có chút nhan sắc...thư ký tạm thời là dì Út...nếu tính luôn chức vụ phó tỗng của Loan thì coi như tổng cộng chỉ có ...5 người...thật là èo uột a...vẻ mặt của những 2 người kỷ sư lộ vẻ thất vọng...cái công ty nầy liệu có làm được ba bãy hăm mốt ngày không?còn cái nữa là khi vị Tổng giám đốc xuất hiện thì cả hai cãm thấy trời đất sụp đổ...bộ giởn sao ta?sao cái mặt non choẹt như vậy?được mấy tuỗi rồi?có điều thái độ và cử chỉ của phó tổng Loan khiến họ cũng an tâm một chút nghỉ bụng :”coi bộ cũng không đến nôỉ nào đâu ,biết đâu...còn quá sớm...để coi cái đã,biết đâu..” Hai anh em Tuấn,Hùng hôm nay cũng trịnh trọng mặc complet,thắt cà vạt ...ậy dù sao cũng phải ăn diện chứ,không phải tự ý mà là do hai bà vợ “đạo diển”,Nhàn và Thủy thì khỏi nói rồi,Thủy thì tự cho mình là người đàn bà “bí mật” sau lưng của thằng Đức nên rất hăng hái lăng xăng lo trước liệu sau.Hai anh em sửng sốt khi thằng Đức giới thiệu Loan trong vị trí phó tổng của công ty...cả hai lần lượt bắt tay Loan mà lòng cãm thấy kỳ hoặc...kinh nghiệm thương trường họ có thể đáng giá được Loan là người như thế nào...thiệt là kỳ quái mà...sao thằng Đức lại có thể thu phục được nhân tài như vậy chứ... Lại nói Tâm hôm nay cũng tươi mát trong vai trò thư ký của công ty,trong bộ đồ OL màu ngà khiến nàng thật nổi bật,miếng luôn cười tươi khác hẳn với lúc mới về...thỉnh thoãng thì âm thầm liếc thằng Đức cười mĩm,khó mà biết nàng nghỉ gì ngoài chính bản thân nàng.Thật ra từ cái hôm nhìn hấy hai mẹ con Nhàn Đức đụ nhau,Tâm liền tỉnh ngộ...mấy năm qua nàng thật sự là con ngốc,lãng phí cuộc đời quá nhiều rồi...từ nay Tâm sẻ vì mình,sống cho mình,không vì ai cả...và chuyện nàng quyết tâm chính là dụ thằng Đức đụ mình...cái đó của nó ...nhớ tới Tâm thấy xôn xao,không tự chủ được liếc Đức một cái cười mĩm...Thằng Đức bất chợt cũng nhìn dì Út ngay lúc ấy.Thấy Tâm cười....nó ngẩn ngơ...phía dưới con cặc kia hình như muốn rục rịch...mình thiệt là bậy bạ quá rồi....Đức thầm nghỉ. Đã gần 9 giờ,mọi người vừa chuyện trò rôm rả vừa uống nước ăn bánh ngọt chờ tới giờ...một vài người quen của Nhàn,Thủy và Thu,hai vợ chồng thầy Phan...Lan hôm nay cũng ăn diện đẹp ra phết trong chiếc áo dài truyền thống trắng tinh,nhìn y như là thục nử...Đức nhìn thấy,nó nhớ những lúc nàng bú cặc,chõng khu cho mình nắc liền cười mĩm chi...thừa lúc không ai để ý liền đá nhãn nháy nháy vài cái khiến Lan sung sướng ngọt ngào cúi gầm mặt...rồi Đức lợi dụng lúc Phan đang khoe khoang chuyện trò với ba và chú nó liền đi tới cạnh nàng giả bộ bắt chuyện vài câu với vẻ mặt nghiêm trang... -Hôm nay đẹp lộng lẫy ha...ngày mốt mình đi chổ củ ha...thu xếp sáng đi chiều về... Chờ Đức gọi... -Lan sững sốt...đang lúc nầy lại dám hẹn hò mình...nhưng thấy ngọt ngào,lòng nao nao ...thường thì Đức ghé tạt nhà lúc Phan đang ở trường, hai người dã chiến đụ nhau khoãng 1 hoặc 2 tiếng rồi Đức “biến”trước khi Phan về nhà ...cứ thế đều đều mổỉ tuần,và cứ hai tuần khi thì Đức chở nàng đến chổ kia ,khi thì chở nàng đi mướn khách sạn,khi thì nó kiếm một khu vườn rộng không biết là của ai nhưng thật mát vì rậm bóng cây, đậu xe ở đó và cả hai cứ đụ suốt mấy tiếng đồng hồ trong xe...hoặc suốt ngày từ sáng tới chiều miễn là trước khi Phan về làm Lan đê mê đắm chìm trong ái ân nhục dục,. -Ừm...Lan nhỏ giọng sung sướng gật nhẹ đầu làm như đang bàn thảo chuyện gì.... -Đưc nầy...chiều nay có rãnh không,dì có chuyện nhờ cháu làm...nếu không rãnh thì mai cũng được...Tâm cũng thừa lúc Đức đang 1 mình liền nói. -Ừm được mà dì Út...chuyện gì vậy... -Có chuyện cần đàn ông sức trai như cháu giúp...chiều nay hén...được không? -Ngày mai nhen..khoãng 5 giờ chiều cháu chở dì về luôn...được không?sau khi tan sở...Đức tính “ừ chiều nay cũng được” nhưng sực nhớ có hẹn với Nancy chiều nay nên đề nghị với dì Út ngày mai... -Ừm..vậy chiều mai...Tâm liếc Đức mĩm cười... Khi mọi người bắt đầu thắc mắc không biết còn phải chờ cái gì hoặc chờ ai nửa thì liền thấy có chiếc Audi SQ5 màu đen chạy vào ngừng trước bãi đậu...cái đặc biệt không phải là loại xe mà là cái bản số kia...là xe của nhà nước đấy...Người trên xe chưa kịp bước xuống thì 1 chiếc thứ nhì cũng chạy vào rồi đậu kế bên... Trên chiếc xe thứ nhất hai mỷ phụ bước xuống... Trên chiếc xe thứ hai là một mỷ phụ và 1 người trung niên dáng lùn nhưng bụng phệ,Đức không biết là ai nhưng nhận ra Thu Vân...phó Chánh văn phòng Thành ủy...vậy người đàn ông kia là...không chậm trể nó liền bước tới... -Hoan nghênh hoan nghênh dì hai ,Chủ tịch Diễm,Phánh văn phòng Vân...quay sang người trung niên nhìn Thu Vân ý muốn hỏi.... -Chúc mừng chúc mừng...tôi Đoàn văn Hải...phó Bí Thư thành ủy đặc biệt tới chúc mừng công ty cậu,nghe nói cậu là người trẻ tuổi nhất thành phố mở công ty...cậu sẽ là gương sáng cho tuổi trẻ thành phố Cần thơ chúng ta...đang cho giới trẻ học tập....Lảo Hải vừa nắm tay thằng Đức ra vẻ vô cùng thân thiết... Đức ngẩn tò te,mọi người khác thì kinh hãi,Hà,Diễm,Thu Vân thầm bỉu môi khinh bỉ,trơ trẻn quá đi thôi,vậy cũng nói được không biết xấu hổ mà.Đức là ai chứ?1 thằng nhóc tì thuộc tầng lớp dân ngu cu đen thôi nếu không phải là vì cái “vị” kia thì lảo có làm vậy không.Nghỉ là nghỉ như vậy thôi,ai nào nói ra miệng nhất là trong quan trường,lảo là phó Bí thư thành ủy ...là nhân vật số 3 thành phố đấy,bỡi vậy Hà liền nhanh nhẩu: -Thằng cháu mở công ty nhỏ nên nhờ tui mời Chủ tịch Diễm tham dự cho có mặt mủi một chút,không nghỉ Bí Thư cũng bỏ thì giờ..thật là cám ơn nhiều... Diễm nghe Hà nói thầm đưa ngón tay cái,đứa cháu của người bạn thân mở công ty,nàng tới trợ uy cũng là hợp lý nha..còn lảo nói cái gì là tuổi trẻ vinh quang...hihihi...nghe mà mắc ói,thiệt trơ trẻn mà...Diếm trong bụng không ngừng thóa mạ văng tục nhưng miệng ngoài cười rất tươi: -Bí thư ngày lo trăm việc mà cũng tới đây tham dự...thật nên biểu dương nha... -Không cần...không cần...việc nhỏ thôi....con mụ nầy...có dịp sẻ cho mi biết tay...Hải âm thầm ghi thù trước những lời đá xéo của hai mụ chằn.... -Xin mời...xim mời vào trong uống ly nước...Đức cũng ngữi ra mùi “qủy dị” trong không khí bèn lên tiếng mời mọc...chưa dứt lời thì 1 chiếc Mercedes Benz cáo chỉ màu trắng tiến vào đậu trước mặt...Đức nhận ra hai người ngồi phía trước...chính là hai nử vệ sỷ của người đẹp Nancy,khi xe dừng lại,người ngồi trước bên phãi liền nhanh chóng xuống vòng qua bên trái mỡ cửa xe... Một bóng hồng bước xuống....Nancy trong chiếc áo đầm màu hồng nhạt,đeo kính râm đầu đội mủ rộng vành bước xuống nhìn Đức mĩm cười... Thằng Đức đực mặt ra....ngẫn ngơ...bình thường Nancy đã đẹp rồi nhưng hôm nay Đức mới thấy cái nhìn của nó còn chưa đủ,hôm nay nàng quá đẹp ..quá đẹp,kiêu sa,lộng lẩy...cái miệng nầy đã từng bú cặt mình,mình cũng đã bú lồn nàng ta hàng giờ lại đụ nàng thỏa thích...đó là sự thật không phải là trong mơ... Nancy thấy Đức ngẫn ra nhìn mình,thích thú mĩm cười..nàng ngày càng vừa ý thằng nhóc nầy...ở với nó nàng rất vui... Mọi người khác sững sờ,đàn bà sinh lòng đố kỵ,đàn ông thầm nuốt nước miếng...nhưng tất cả có cùng 1 câu hỏi:”là ai vậy?thằng Đức làm sao quen được người nầy?”....Bất chợt ánh mắt mọi người đều tập trung trên người thằng Đức... -Chờ lâu chưa?khi nào bắt đầu?người đẹp Nancy như phớt lờ mọi người,bước tới gần Đức hỏi nhỏ. -Không,vừa đúng lúc Bí thư Hải và Chủ tịch Diễm cũng vừa đến thôi...thấy Nancy phớt lờ 2 nhân vật cổ thụ của thành phố, Đức liền khéo léo lên tiếng “giới thiệu” khiến Hải và Diễm vô cùng cãm động,Hải lại thấy Nancy vô cùng ân cần với Đức,lảo hận tại sao không quen biết nó trước nhiều để có thễ thân hơn,Diễm thì chột dạ,hy vọng cô nàng nầy đừng có nhớ dai lúc trước cùng mình đụ tay 4 với thằng Đức nha... -Ừm...hai vị cũng đến à?như nể mặt người tình...Nancy gật nhẹ đầu coi như chào hỏi...chỉ vậy thôi khiến Hãi và Diễm cãm thấy rất danh dự.”Quá đủ rồi...coi như cô ấy biết mình...quá đủ rồi” Hải cúi người nghiêng về phía trước; -Không dám...không dám...tôi và Chủ tịch Diễm cũng là chổ quen biết hơn nữa đối với người thanh niên tuổi trẻ nầy nên khích lệ nhiều hơn vì vậy hôm nay tới đây chúc mừng ... Lảo trơ trẻn thấy người sang bắt quàng làm họ khiến Hà và Diễm tức muốn nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng đành nói theo: -dạ phải...dạ phải... Nancy làm sao không biết tâm tư của hai người nầy...họ muốn qua trung gian thằng Đức mà nịnh bợ mình thôi,vậy cũng tốt,đối với nàng không có hại nhưng đối với thằng Đức thì trăm lợi,sau nầy nếu thuận tiện thì nâng đở họ một chút...chuyện dể mà ,bỡi vậy nàng nhìn hai người nói: -Mai nầy...nhờ hai vị chiếu cố nhiều hơn cho ...nói tới đó ánh mắt liền nhìn qua thằng Đức... Hải và Diễm chỉ chờ có câu nầy....Đây là nhiệm vụ chính trị hàng đầu a...cả hai không hẹn đồng loạt người hơi khom xuống nói: -Nhất định..nhất định...Hải đồng thời liếc nhìn Thu Vân đang đứng gần đó,ánh mắt ý nói nàng phải biết làm sao rồi chứ?Chánh văn phòng Vân làm gì không hiểu chỉ là đang cố tìm cách tới gần thằng Đức nhưng vẫn chưa được mà thôi,lúc nầy nàng vô cùng buồn bực...bắt đầu đánh dấu hỏi về sức hấp dẩn của mình . -Chánh văn phòng Vân cũng đã giúp đở ít nhiều...Đức “biết điều lăng xê” 1 câu khiến Hải mừng rở..thằng nhóc nầy rất đáng kết giao đây,lào đưa mắt nhìn Vân như thầm ra hiệu,Vân hiểu ý liền nói: -Chỉ là theo chỉ thị của Bí thư mà làm thôi...không có gì đáng kể. Hải hả hê....Diễm liếc xéo Vân thầm nghỉ:”chẵng lẻ con nầy lên giường với thằng nhóc nầy rồi sao?”nếu không sao lại nói tốt cho ả? Nancy cũng biết điều không tiết kiệm cái gật đầu nhè nhẹ hướng Vân khiến nàng cãm thấy vô cùng phấn khởi liếc nhìn Đức một cái lòng càng quyết tâm hơn bao giờ hết....mình sẳn sàng hiến dâng ,tên nhóc vẫn chưa”đụng” tới mình đã muốn “cất nhắc” rồi sau nầy nếu được nó “đụng” đến còn không phải tiền đồ vô lượng hay sao chứ?chả bù với lảo bụng phệ kia...ba năm nay mình bú cặt lảo muốn gãy lưởi luôn vẫn chưa thấy hào quang gì hết... Người trong quan trường có ý nghỉ của quan trường,đám dân ngu cu đen thì khác,từ lúc Chủ tịch Diểm,Phó Bí Thư Hải đến trò chuyện thân thiết với thằng Đức,miệng hai anh em Tuấn,Hùng há rộng thành chử “O”,họ bị chấn kinh không nhỏ,đối với họ,Chủ tịch xã cũng là to rồi nay là Phó Chủ tịch,Phó Bí thư thành phố đấy...lại có vẻ khách sáo với thằng Đức nhà mình,chưa hết lại còn có 1 nhân vật đẹp như tài tử kia,không biết là ai khiến cho nhân vật “nặng ký “khúm núm thấy rỏ...mà cái “người” kia rỏ ràng rất thân với thằng Đức nhà mình...Chuyện nầy phải khoe rùm lên mới được...Hai anh em đang suy tư thì được Đức giới thiệu với Nancy...cả hai đều lí nhí ấp úng khiến Đức cười thầm... Đám đàn bà thì mổi người cùng có một ý nghỉ trong đầu là Nancy là ai đây?đẹp như vậy...chẳng lẻ là đàn bà của nó???nghỉ tới đó liền thấy trong lòng chua chua...định bụng mai mốt phải hỏi cho ra lẻ mới được, nhưng trong lòng rất hậm hực.Mừng và phấn khởi nhất có lẻ là 2 kỷ sư kia...trước đây nửa giờ,họ tiu nghỉu cãm thấy tương lai mịt mờ ,cái công ty nầy,ông chủ con nít nầy ...bây giờ họ nhìn thằng Đức với ánh mắt nể phục,Phó Chủ tịch Thường trực và Phó Bí thư họ đã từng thấy qua trên ti vi,nay lại thân thiết với ông chủ mình...vậy...vậy cái công ty nầy tương lai rực rở cở nào chứ?Sau nầy đánh chết cũng không rời a... Loan thản nhiên ngầm quan sát...nàng đoán không sai...quan hệ của tên nhóc với Nancy bảo đãm 100/100 là vậy,như mình nghỉ...tên kia về cái chuyện đó thì quá đã...đánh chết Loan cũng không sợ.miễn là kín đáo đừng lộ liểu là có thể cùng nó lên giường với nhau..hưỡng thú vui xác thịt... Tâm lững lơ đăm chiêu,mọi chuyện xãy ra trước mắt không liên quan đến mình...hình ảnh Đức Nhàn trần truồng xà nẹo với nhau luôn luôn hiện ra trong đầu...Nàng đang sắp xếp mọi chuyện cho chiều mai.. * * * Trên chiếc giường King rộng rãi trong căn biệt thự 5 phòng ngũ của khu nghỉ dưỡng Azerai,hai thân thể lõa lồ đang ôm nhau...đúng hơn là họ đang ngược đầu chơi trò 69...chỉ nghe tiếng bú liếm mút nghe thật dâm dật... Thằng Đức đã tới từ lúc hơn 5 giờ...sau buổi khai trương hoành tráng.Nancy chỉ ở lại đó không quá 15 phút liền rời đi...sau khi nàng đi,2 nhân vật gạo cội thành phố cũng nối gót...mục đích đã đạt,chỉ là trước khi rời đi lảo Hải liền cầm tay thằng Đức vô cùng thân thiết ,Phó Bí thư thân mặt dặn dò nó sau nầy cần phải liên lạc nhiều hơn rồi lên xe...Thu vân cũng “ném”cho nó một nụ cười rồi khẻ nói sẻ liên lạc sau” khiến Lan ứa gan trừng mắt nhìn nó...mãi đến khi lúc ra về thằng Đức lợi dụng bỏ nhỏ bên tai:”mốt nha..Đức gọi” liền vui vẻ một chút cùng Phan ra về... Biết Nancy chờ mình nên sau đó không lâu Đức cũng chuồn,lấy cớ đưa dì Út về và có chút chuyện cần làm...vì đã hẹn ngày mai làm công chuyện cho dì Út nên sau khi chở Tâm đến nhà liền trực chỉ hướng khu nghỉ dưỡng Azerai...vừa lái xe vừa nghỉ đến hình ảnh Nancy sáng nay,Đức thấy lòng rộn rạo,cặc phía dưới liền cứng ngắt lên.Bởi vậy khi cánh cửa vừa khép liền nhãy xổ lên vồ lấy người đẹp...vén cái áo đầm lên tụt luôn cái quần sịp xuống rồi tham lam bú liếm ,Nancy cũng không chịu kém,cũng hung hăng tuột hết quần áo nó xuống rồi thì trong tít tắc,con cặc to khũng kia mất tích trong miệng nàng,cứ thế cả hai bú liếm nhau hàng giờ rồi mới đụ... Nancy không thích chõng khu cho nó chơi từ phía sau...nàng lười,đứng mõi chân,,mấy lần trước,tuy sướng nhưng nàng rã rời hai chân vì thằng Đức đụ quá dai...nàng thích cửi ngựa hơn...ở trên mình nó mà tha hồ nhún nhãy,sàng tới sàng lui,xoay vòng muốn sao thì làm thế đó...đồng thời trong tư thế như vậy cặt nó đâm lút cán,thật đã...nàng ghiền cái kiểu nầy,thằng Đức thì khỏi nói rồi,nó không cần phải đứng và dùng sức, mõi cả hai chân...cứ nằm thôi,tay thì bóp vú cặt thì hẫy lên phối hợp nhịp nhàng với người đẹp...cũng như lúc nầy đây...nàng cứ ở trên mà “ngựa phi đường xa”..hai vú cứ tưng tưng trông thật mê hồn...cô nàng nầy hôm nay cũng ngầu nha...ăn thứ gì mà nhún nhẩy cả tiếng đồng hồ lại không biết mệt,nó có biết đâu là gần đến giờ “hẹn” nàng ta “ăn gian” chơi một chút thuốc lắc vào nên có chút “không bình thường”,kết quả là sung hơn ngày thường rất nhiều.Tuy vậy vẩn không là “đối thủ” của nó...Chỉ một lúc sau liền thấy “ngựa phi nước đại” rồi thì Đức cãm thấy cái vai mình đau thấu trời xanh...thì ra bị nàng ta lúc lên đỉnh “cẩu xực” trên vai nó một cái...Có điều là thằng Đức vẩn “bình chân như vại” vô cùng cứng cựa nên chưa “ra”...thấy Nancy nằm ngả ra liền ngồi lên dúi cặt vào miệng nàng...nhấn sâu vào lút cán rồi tiếp tục nắc...Trời sinh Nancy là một vưu vật,là người đàn bà có cuống họng sâu ,đàn bà như Nancy bú cặt thì thật là tuyệt...chỉ có thể gặp chứ không thể cầu...thằng Đức may mắn trời ban cho 1 em có thế lực,có tiền lại có “thiên phú trời sinh”...còn muốn gì hơn...càng nghỉ càng nhấp lia chia trong miệng người đẹp...muốn “phọt”tuy nhiên,cái thân thế khủng của nàng khiến nó không dám làm “ẩu”, nên “trưng cầu dân ý ”trước...ngừng lại,nó hỏi nhỏ: -Hôm nay nuốt nha....đừng phí phạm bổ lắm đấy...nghe nói tinh khí đàn ông có công cụ “dưỡng nhan” đấy... -No way!!!Ai dè người đẹp phản ứng mạnh...xô nó ra một cái mạnh bạo sợ ,không đề phòng nên thằng Đức “5” vó chõng lên trần nhà trông thật thãm... -Không chịu thì thôi không cần phản ứng dử dội vậy chứ hả?Đức ngồi lên lầu bầu... -Được voi còn đòi tiên,đáng ghét..lần trước để cậu phun trong miệng tôi là lần đầu tiên đấy...còn muốn gì nữa?NO way....Nancy bỉu môi khinh thường... -Được rồi...được rồi...xin lổi ha...Đức “nhún nhường”...chồm tới hôn hít cặp đùi trắng ngần rồi dần dần đi lên phía trên ...Thấy nó “xuống nước” Nancy cũng dịu lại bắt đầu tò mò: -Sao lại muốn vậy?sướng lắm sao? Ai làm vậy cho cậu rồi? -Hả?ừm không,coi phim nhật nên tò mò muốn thử thôi...Đức chối bai bãi.... -Thật không?Chủ tịch Diễm thì sao?bạn bà ta nữa?Nancy vẫn không biết Hà là dì thằng Đức...nàng nghi ngờ nhìn nó hỏi. -Không mà...Đức thật sự không biết nói sao cho phải,nói dóc,nói sạo thế nào đi nữa thì người đẹp cũng không tin còn nói thật thì nàng có thể nổi lửa...bật chợt nó ngồi đực mặt ra... Thấy nó ngồi mặt bư ra,Nancy làm gì không hiểu...nàng nghỉ:”coi bộ nên đẩy mụ Diễm nầy đi xa rồi...Ừm...đẫy mụ ta lên chức đi...”Nancy không muốn chia người đàn ông nàng vừa ý cho người khác...đây là bãn tính của đàn bà,có điều nàng thật không biết ngoài Diễm thì thằng nhóc nầy có cả đống...nhưng sau khi đẫy Diễm đi rồi cũng nên kiếm người của mình thế chổ...như vậy sau nầy thuận tiện cho công việc...nghỉ tới đó nàng liếc thằng Đức : -À...cái người Chánh văn phòng gì đó...quen thân với cậu ? -Hả?không phải là do cô sắp xếp sao?Đức ngạc nhiên hỏi. Nancy chợt hiểu...thì ra cái lảo Hải muốn nịnh bợ tiếp cận nàng nên sai phái người của lảo ta phù trợ thằng Đức...nhưng làm sao lảo biết Đức là người của nàng?nhưng mà chuyện nầy không quan trọng...nếu phó chánh văn phòng Vân nầy là người của lảo vậy thì đẫy người của lảo lên vị trí của mụ Diễm coi như cho lão 1 ân tình,sau nầy cả hai sẻ càng tích cực hổ trợ thằng Đức hơn nửa... -Nè ...có chuyện tốt cho cậu làm...có lợi cho cậu đó.... -Hà chuyện gì?Đức đang dúi mũi vào cái vùng tam giác mà hun hun hít hít,chỉ ngừng 1 giây hỏi.. -Thông báo cho cô ta là cô ấy sẻ được giao thêm trọng trách...Nancy mĩm cười... -Hả?vậy có nghĩa là cô ta sẽ được thăng chức?Đức ngẩn đầu lên hỏi... -Ừm...phải...Nancy xác nhận. -Chức gì vậy? Đức tò mò... -Thế chổ của Chủ tịch Diểm của cậu...nhưng mà cậu yên chí đi...sẽ cho bà ta lên chức ở một tỉnh khác... -Ừm...Chà ...thiệt bá đạo nha...Đức hiểu ra, thầm ớn lạnh nghỉ....mai nầy phải vô cùng cẩn thận mới được..lại có khuynh hướng bạo lực ...rủi ro không cẩn thận bà cô nầy nổi giận đá 1 cắi là dập dái nha... Biết người đẹp vẫn còn một chút không vui,canh cánh trong lòng nó liền nhẹ nhàng tách hai đùi ngọc ra dúi miệng vào...nghề của chàng...không có gì giỏi chỉ có con cặc khủng và đam mê bú lồn nên khẩu kỷ vô cùng xuất chúng...trong chốc lác cô nàng Nancy rên hừ hừ chịu không thấu liền quay đầu chụp con cặt Đức nhà ta bỏ vào miệng... Cặt thằng Đức là liều thuốc phiện đối với đàn bà,cho nó đụ 1 cái là cả đời mê mẩn ,đó là tâm trạng của những người đàn bà đả nếm qua mùi cặt nó...điển hình nhất là Thủy,thím và cũng là cô giáo của thằng Đức ,hiện nay hoàn toàn là một dâm phụ rồi ,vậy mà Nancy...Đức không thoãi mái lắm...những người đàn bà của nó hiện nay “nói gì nghe nấy”,cái con cọp Nancy nầy cũng phải như vậy mới được a,Đức có cãm giác “thất bại” a.... Đức vừa bú liếm vừa suy nghỉ...làm sao chinh phục con cọp nầy nuốt và lấy lưỡi “chùi sạch đầu cặt” minh đây ta...Có công mài sắt co ngày nên kim...cần nhất là kiên nhẩn...kiên nhẩn...nghỉ đến đó nó ngồi lên từ phía sau người đẹp đút vào rồi nắc...chốc chốc lại thay đổi tư thế,đủ trò đủ kiểu,nó day sức,đụ một kiểu cũng xấp xĩ nữa giờ khiến người đẹp Nancy xuân sắc đầy mặt,sự thỏa mãn đã có thể thấy rỏ trong ánh mắt... Lúc rời khu nghỉ dưỡng,đồng hồ cũng 11 giờ đêm rồi...Đức đi về thẵng nhà...giờ nầy thường là tắc đèn ngủ rồi chứ nhưng bên nhà nó đèn đuốc vẫn sáng choang.Đức mở điện thoại liền biết có mười mấy cuộc gọi từ Nhàn,Thủy,Tuấn...Đức cười khổ,nó biết mấy người nầy muốn biết Nancy là ai....cũng may nó đã sáng tác trước một câu chuyện rồi... Quà nhiên vừa bước vào nhà thấy đầy đủ “bá quan văn vỏ”,chuyện sáng nay chấn kinh họ không ít,cần hiểu rỏ câu trả lời mới ngủ được a... -Sao tắc điện thoại vậy?liên lạc hoài không được...Thủy là người nóng nãy nhất...nàng thật sự muốn biết cái người đẹp hồi sáng là ai,Thủy cãm thấy như bị uy hiếp...bỡi vậy vừa thấy thằng Đức ló mặt liền tuôn 1 tràng... -À không...lẽ ra về sớm rồi nhưng bỗng nhiên Nancy nhận được tin vào phút chót có chuyện quan trọng nên gọi con ở lại họp bàn kế hoạch...à không phải mình con đâu.còn có cô Loan nữa...Đức dở trò sạo ke...lôi cả Loan vào...nó biết sẻ không ai đi chất vấn Loan về cái chuyện nầy...nhưng mà cái chuyện quan trọng là nó nói thiệt chỉ là hơi phóng đại một chút thôi,Nancy tiết lộ cho nó biết và nàng sẽ ra Hà Nội vận động chuyện nầy... -Chuyện gì mà quan trọng vậy?chờ mai không được sao?Đến lượt Nhàn cũng tỏ thái độ “bất mãn”. -Nghe nói có liên quan tới đường cao tốc Bắc Nam...cô ấy nói... -Hà??cái gì????Cao tốc Bắc Nam?Hai anh em Tuấn Hùng đồng loạt la lên...ngoài Đà nẵng,họ đã nghe chút hơi gió về cái bánh khổng lồ nầy,cũng cố gắng chạy chọt vận động,không tốn ít tiền quà cáp nhưng vẫn chưa thấy gì...nay nghe thằng Đức nói vậy,hai anh em nhìn nhau kích động không thôi... -Cô ấy nói mặc dù công ty con là mới mở nhưng cũng sẽ không là vấn đề gì lớn...chủ yếu là tìm cách hợp tác với công ty khác để tăng thực lực...Đức nhìn ra ba và chú nó đang kích động..Ờ há...bú lồn riết rồi lú mà,sao lại quên mất ba và chú cũng có công ty xây dựng...sao không hợp tác với công ty của người nhà chứ?hơn nữa ba và chú nó cũng là có thực lực đấy lại nhiều năm kinh nghiệm... -Đúng ha..quên là ba và chú cũng là công ty xây dựng nha...nếu vậy để con nói với cô ta chuyện nầy... Hai anh em Tuấn,Hùng vừa tức đỏ dái lại vừa mừng muốn ngất đi,thằng mắc dịch nầy bây giờ “sực nhớ” ba và chú mầy có công ty xây dựng à?muốn đá đít nó một cái cho đã tức nhưng mừng là vì bây giờ rất có thể sẻ có được một phần của cái bánh ngọt vỉ đại kia...phãi nhờ nó rồi...Tuấn cố dằn cơn kích động: -Ừm...vậy tốt đó...nói với cô ta thử xem sao...chuyện tốt dành cho người nhà trước...Con làm hay lắm...Tuấn vổ vai thằng Đức khích lệ...Thôi ,xong rồi...cũng khuya..mọi người về nghỉ đi... -Ba và chú khi nào trở ra ngoài Đà nẵng?nhiều việc lắm à?Đức vô tình hỏi câu hỏi đánh trúng tâm tư củ mọi người,2 người đàn bà muốn 2 ông chồng cút càng sớm càng tốt,khỏi làm kỳ đà cản mủi,hai anh em cũng đâu có muốn về ,nếu không phải vì “đại sự” của công ty thằng Đức thì 2 người chả thèm...Bồ nhí,trẽ măng,được hầu hạ như vua ngu sao về đây?nhưng bây giờ cũng muốn nán lại lâu một chút nghe tình hình”chiến sự đường cao tốc Bắc Nam” hy vọng vớt được miếng bánh...Tuấn đưa mắt nhìn Hùng như dò hỏi ý kiến... -Chuyện cao tốc Bắc nam không phải chỉ 1 ngày hay 2 bửa...Ở ngoãi công chuyện đăng đăng đê đê..nếu không phải chuyện thằng Đức...Ây...thôi sáng mốt mình trở ra ngoãi có gì thằng Đức thông báo..thời buổi nầy một cú điện là được...không cần ở đây lâu...Hùng ra vẻ “không muốn” .-Cũng đúng..vậy đi..sáng mốt mình trở ra ngoãi...Tuấn ngoài mặt “bất đắc dỉ”...trong bụng mở cờ,Hùng thì hân hoan...cã hai không biết hai bà vợ cũng đang hí ha hí hững trong bụng...Chỉ có thằng Đức đang trầm tư suy nghỉ...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262
Chương sau