Tác giả : Lạt Ma 
Trương Hữu Thành đến gần bên cửa sổ hé màn nhìn ra bên ngoài, dưới đường, một vài người qua lại, đây là khu biệt thự sang trọng, mọi chuyện có vẻ rất binh thường nhưng lão vô cùng lo ngại vì biết bọn Ghost sẽ không dể dàng bỏ qua, tệ hại nhất là lão ở ngoài sáng còn bọn chúng thì trong bóng tối. 
Trương Hữu Thành nhếch mép cười khi nhìn thấy chiếc Toyota đang đậu cách cổng nhà tầm khoảng 200 thước. 
Lão thầm nghĩ ‘Đây chắc là người của con đĩ Cẩm Lệ chứ không ai khác. Muốn theo dõi tao? Đúng là đồ ngu, theo dõi mà phạm lỗi lầm cơ bản như vậy. Đây là khu cao cấp, biệt thự nào cũng có bãi đậu xe, khách đến có cần đậu ngoài đường hay không? Nhưng rất tốt, coi như có người bảo vệ mình’. 
Còn đang suy nghĩ thì di động ‘tuyệt mật’ reo lên. Không phải là thằng Quốc lão đại của tụi Ghost thì là ai? Chỉ có nó mới biết số nầy, lão vội bắt máy, giọng vô cùng thân thiết, làm như không có gì. 
“Ha ha, Biết trước mầy sẽ gọi cho tao mà” 
“Dĩ nhiên rồi, tao thích nhất là trước khi gϊếŧ người thì chơi trò mèo vờn chuột, Trương Hữu Thành, là mầy bán đứng tao trước vậy thì đừng trách ha, gọi mầy là để cho mầy có cái cảm giác lo sợ. Hắc hắc hắc...” Giọng của lão đại ‘Ghost’ bình thản nhưng đượm mùi sát khí. 
“Ậy..Đừng có nóng nảy. Mầy có nghe câu ‘Người trong giang hồ thân bất do kỷ’ chưa. Nếu mầy là tao thì mầy cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-duc/2286656/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.