Lâm Thâm xoay người, xuống giường, ngoan ngoãn cởi quần áo ngủ của Viên Thiển ra.
“Bộ…đồ ngủ này tôi đã mặc rồi. Thôi để tôi mang đi, đền anh bộ mới”
“Không…không sao”
Đồ vật trong game, cũng không phải thật sự mặc dán sát lên người.
Lâm Thâm không lên tiếng, hắn đi tới, nhấc cái váy màu đen kia lên, định mặc vào người.
“Chờ đã! Sao cậu lại mặc vào?” Viên Thiển thấy cái váy đó, huyệt thái dương lại đau.
“Nhưng tôi mặc nó tới mà”. Lâm Thâm lại khôi phục dáng vẻ trước đây.
Dáng vẻ người sống chớ lại gần, cực kỳ lạnh nhạt.
Điều này làm cho Viên Thiển cảm thấy cái thằng nhãi giả gái tiếp cận mình, là một người khác.
“Tôi hỏi cậu, rốt cuộc có phải là cậu tự nguyện giả gái không?”
Trong mắt Viên Thiển, mỗi người đều có quyền lựa chọn con đường tương lai của mình, cũng bao gồm quyền lợi chơi game như thế nào.
Nếu như Lâm Thâm cảm thấy giả gái làm vui lòng Hoàng Thế Hoành không có gì ghê gớm, vậy Viên Thiển sẽ không áp đặt giá trị quan của bản thân lên người hắn, anh sẽ chúc đứa nhóc này qua màn.
“Lần đầu tiên tôi không muốn. Hoàng Thế Hoành và Trang Chu đều nói gì mà ‘nam giả gái’ rất thịnh hành, thật ra…là bởi tôi không nghe lời, muốn nhục nhã tôi một trận thôi”
Lâm Thâm nở nụ cười nhạt.
“Như vậy, tối qua thì sao?” Viên Thiển lại hỏi.
Lâm Thâm hít sâu một hơi, cầm váy ngồi đối diện với Viên Thiển, cúi đầu: “Tối qua là bởi…đám Hoàng Thế Hoành nói anh rất thích chơi bời, thích gái trẻ xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-chuc-toan-dien/588182/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.