Viên Thiển cảm thấy có phải sọ mình rỗng tuếch rồi không, bởi vì đại não vẫn đang chập trùng lên xuống tại chỗ.
Bỏ đi, logout vào nhà vệ sinh, về lại nhìn xem “trạng thái say rượu” đã mất chưa.
Viên Thiển quyết đoán out khỏi game, vào nhà vệ sinh.
Lúc này ở trong game, đầu của anh đang tựa trên cửa xe, bởi vì đường chạy không bằng phẳng, thái dương của anh đụng nhẹ vào kính hai lần.
Lâm Thâm vươn tay ra, che thái dương của anh, kéo anh về.
Cuối cùng cũng lái tới cổng biệt thự của Viên Thiển, tài xế vốn định giúp, ai ngờ Lâm Thâm dễ dàng ôm Viên Thiển từ ghế sau ra.
Tài xế không khỏi bùi ngùi: “Người trẻ tuổi đúng là thể lực tốt…”
Viên Thiển ở trong nhà vệ sinh, trở lại game, phát hiện độ phối hợp tay chân mình vừa mới từ 10% chầm chậm tăng lên 20%.
Lâm Thâm mở đèn phòng khách, đặt Viên Thiển trên ghế sa lông.
Viên Thiển chậm chạp mở mắt ra, quầng sáng vẫn hoàn toàn mờ mờ, nhưng Viên Thiển cuối cùng cũng có thể thấy rõ đường nét ngũ quan của người trước mặt.
“Tôi cảm giác…đã gặp cô ở đâu đó…”
Một lúc lâu, Viên Thiển mở miệng nói.
Lâm Thâm không lên tiếng, chỉ duỗi tay sờ mặt Viên Thiển.
Vẫn là cô bé kia đúng không?
Là cô, thế thì mau mau thừa dịp hình thức say rượu chưa khiến anh ói trong khoang trò chơi, phải khuyên cô xong rồi logout ngủ.
“Tôi…bảo này…Cô không giống những cô gái kia…cô hoàn toàn không muốn bợ đỡ con chồn ấy…”
Lâm Thâm cười khẽ một tiếng, ngón cái xoa nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-chuc-toan-dien/588180/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.