*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối hôm đấy, Lâm Thâm trở về phòng ngủ.
Trương Tử Thiên thấy hắn đổ ra một đống thuốc lá 555 từ trong ba lô.
“A Thâm này…Tao thấy…tao thấy dạo này mày không được bình thường cho lắm…Trước đây ngay cả xì gà đặt làm mày cũng gai mắt cơ mà…”
Lâm Thâm mở bao thuốc lá ra, lấy một điếu đặt trên chóp mũi ngửi thử.
“Ừm…đúng là mùi này rồi”
“A Thâm…mày đừng như vậy mà, tao sợ”
“Mày sợ cái gì hả Mập, tao lại chẳng gai mắt mày”. Lâm Thâm cười nói.
Trương Tử Thiên nuốt một ngụm nước bọt, quyết định mau mau trốn về phòng ——cái thằng này càng ngày càng biến thái.
“Mày biết không, hôm nay có người nói, mong muốn cả thế giới đều yêu tao”
“Mày tự kỷ thế, hợp với mày lắm đó”
“Cả thế giới, cũng bao gồm anh ta, đúng không?”
“Ừ ừ!” Trương Tử Thiên vội vã gật đầu.
Lâm Thâm cong khóe miệng ngoắc ngoắc ngón tay với Trương Tử Thiên: “Ê Mập, lại đây”.
“Không…” Trương Tử Thiên lắc đầu, chỉ thiếu điều cắn khăn tay.
“Tao lại chả hiếp mày, mày sợ cái gì”
Trương Tử Thiên lấy tốc độ ốc sên, cực kỳ không tình nguyện lết tới trước mặt Lâm Thâm.
“Thấy mày dạo này chăm chỉ tập nhảy như thế, rút kẻ cao trong đám lùn, mày debut với tao đi”
“Hả? Gì cơ? Hoàng Thế Hoành bị mày thủ tiêu rồi hả? Bọn mình đều được thả rồi?”
Lâm Thâm lắc ngón tay: “Cứ thế mà giết thì hời cho gã quá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-chuc-toan-dien/588172/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.