Mấy ngày tiếp theo Ái Linh thường xuyên dạo quanh thành. Cứ có cơ hội, cô lại mất tích vài ba lần. Mỗi lần vậy đều là chạy tới con hẻm nhỏ kia. Nghe tên ăn mày tường thuật lại giờ giấc của Liêm Phó khi ra khỏi phủ.
Ái Linh cũng sai người dán bảng cáo thị, muốn tìm người dẫn đường. Nhưng mấy ngày trời cũng chỉ có vài người tới. Lại đều không phải là người cô muốn tìm.
Còn khi về lại viện Ái Linh lại giở chiêu làm nũng mà cầu xin Nam Lĩnh cho cô ra sa trường. Dù sao nếu không ra sa trường thì khả năng thất bại của kế hoạch kia là rất cao.
Nam Lĩnh cầm sách trên tay, mặt nghiêm nghị, giọng lạnh lùng
" Không được, chính là không được "
Ái Linh tức giận đến mức muốn hét lên
" Sao anh lại biết em không được, anh không cho em ra sa trường thì làm sao biết em không được hả? "
Nam Lĩnh nghiêm túc nhìn em gái, trong mắt là sự bất lực cùng mệt mỏi
" Đây là sa trường, không phải là viện nhỏ của em, cũng không phải là mấy trò vặt em hay chơi, em hiểu không "
Ái Linh đưa ra điều kiện coi như là tìm giải pháp cho cả hai
" Em không xem đây là trò vặt, anh tin em đi. Em làm được mà....hay là giờ anh cho em chứng minh thực lực đi "
Nam Lĩnh dò xét nhìn em gái, nghi hoặc hỏi lại
" Chứng minh, em muốn lấy gì để chứng minh em có thực lực để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-chuc-he-thong/2989530/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.