Ái Linh chạy về viện của Nam Lĩnh, vừa mới vô đã hấp tấp hỏi
" Anh à, sao mà binh khí của binh lính lại tệ đến mức này "
Trên vai Ái Linh đang đeo một cung tên, cô gỡ xuống để lên bàn của hắn.
Nam Lĩnh nhìn sơ cây cung, sắc mặt khó chịu rồi lại chuyển qua phiền não
" Thật chất, triều đình ban lệnh xuống để các quan xưởng sản xuất và cung cấp binh khí "
Anh rờ lên vải sờn trên cung tên
" Mỗi quan xưởng đều không ít thì nhiều sẽ cắt xén một ít vật liệu được ban phát "
Ái Linh hiểu ra được
" Bọn họ to gan dám cắt xén như vậy chẳng lẽ là...."
Nam Lĩnh biết em mình định nói gì liền đưa tay lên miệng " Suỵt " một tiếng.
Ái Linh thấy vậy liền im lặng, quay đầu lại nhìn ra cửa đang đóng kín kia.
Nam Lĩnh đứng dậy lấy tay gõ vào đầu cô
" Mai mốt có nói gì cũng phải dòm trước ngó sau, nghe chưa "
Ái Linh ôm đầu xoa xoa chỗ bị gõ.
Nam Lĩnh nhìn ra cửa lại thở dài
" Anh biết em có lòng tốt nhưng chuyện này dính dáng quá nhiều người, tốt nhất là hiện tại em không nên dây vào thì hơn "
Ái Linh gật gật đầu, lúc thấy không còn chuyện gì nữa.
Cô định quay đi ra khỏi viện thì có tiếng của thị vệ bên ngoài vang lên
" Bẩm Tướng Quân, đã tìm được người được căn dặn rồi "
Ái Linh mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-chuc-he-thong/2989526/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.