" Vợ ơi, đến nơi rồi "
"..."
" Em à...."
" Sao vậy??? "
" Em sao thế, đến nơi rồi hay là em đổi ý muốn vào cùng anh "
" Ừm ",
" Thật hả, em lạ quá nha "
" Có sao, anh không thích thì..."
" Không, anh thích lắm "
Mỉm cười nhìn anh, mới đó mà đã hơn 1 năm rồi. Mình lấy nhau đã hơn một năm rồi, cảm giác mọi thứ có vẻ không chân thực lắm. Từ vụ tai nạn nửa năm trước, không rõ vì lí do gì quan hệ giữa tôi và anh ấy thay đổi. Có lẽ trở nên gần gũi hơn, chúng tôi chính là cặp vợ chồng hạnh phúc nhất thế gian này. Tôi và anh ấy chưa bao giờ nói thẳng ra mình có tình cảm với đối phương nhưng trong tim chúng tôi tự hiểu được. Mỗi ngày bên nhau là mỗi giây phút tôi thấu hiểu con người anh ấy; khám phá ra bản chất thực sự của anh ấy. Mỗi sự khám phá ấy khiến tôi thích thú, thì ra con người anh là như vậy. Không phải soái ca lạnh lùng, bá đạo trong những cuốn tiểu thuyết tôi hay đọc trước kia; cũng chẳng phải công tử đào hoa hay chàng thư sinh nho nhã. Anh ấy là
một hiệu trưởng gương mẫu đầy nhiệt huyết ; một chàng trai nhí nhố, trẻ con đầy hài hước ; một người bạn chân thành và là một người chồng chung thuỷ, biết lắng nghe và thấu hiểu. Tôi từng hỏi sao anh lại cất giữ bản tính thực sự của mình, trả lời tôi là nụ cười rực rỡ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-chong-hai-mat/2367408/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.