Tất cả mọi người đều nhìn Trương Mộng Mộng bằng ánh mắt nghi ngờ.
Không biết có chuyện gì, vừa rồi Trương Mộng Mộng còn khóc lóc thảm thiết, thế mà sau khi Hoàng Hách nhìn cô ta một cái, thế mà lại đột nhiên trở nên im bặt.
Hiện tượng này, cũng giống như tình trạng vừa rồi của cảnh sát Đào Năng, cũng bị Hoàng Hách nhìn cho một cái rồi thay đổi hẳn thái độ. Nhưng bọn họ không thể ngờ được, “Vô Thượng Thiên Đồng” của Hoàng Hách lại có khả năng khủng khiếp như vậy.
“Mộng Mộng, em sao thế”, tên tóc xanh hét to, như thể làm cho Trương Mộng Mộng thức tỉnh. Nhưng Trương Mộng Mộng như thể không nghe thấy gì vậy, chỉ nhìn chằm chằm vào Hoàng Hách.
Đúng lúc này, Hoàng Hách đột nhiên rời ánh mắt đi, hai tay dụi khóe mắt, bộ dạng trông mệt mỏi. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy được trong mắt Hoàng Hách chằng chịt những tia máu, đó là hiện tượng chỉ xuất hiện sau khi con người ta bị mệt mỏi cực độ.
Nhưng, người chú ý đến hiện tượng này của Hoàng Hách chỉ có một người duy nhất, đó chính là Lý Yên. Còn những người khác, sự chú ý của bọn họ tập trung hết vào Trương Mộng Mộng, chỉ là vì lúc này Trương Mộng Mộng lại đột nhiên khóc tiếp.
Nhưng điều khác biệt với lần khóc trước đó là trong tiếng khóc của Trương Mộng Mộng lần này không còn vẻ oán trách cuồng loạn như lần trước, mà có chút trầm lắng, buồn bã hơn.
“Em sai rồi!”, cô ta nức nở: “Hoàng Hách, em sai rồi!”.
Hoàng Hách dừng bàn tay đang dụi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-xuat-chung/1716467/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.