Tô Lệ không ngờ một người sở khanh như Hoàng Hách lại từ chối cô, điều này khiến cô cảm thấy rất mất mặt.
Nhưng cô có thể nhìn ra, Hoàng Hách không phải là không thích cô, nếu không sao anh có thể liều chết để cứu cô chứ?
Tô Lệ phát hiện ra bản thân có hơi không hiểu rõ được người đàn ông trước mặt đâu. Nhìn từ những hành vi thường ngày của anh, người đàn ông này đúng là một tên sở khanh, một tên lưu manh đích thực. Nhưng mỗi lần đến lúc quan trọng, anh đều có thể giữ được giới hạn, không làm ra bất kỳ việc quá giới hạn nào.
“Chờ khi nào em hoàn toàn yêu anh rồi hãy tính”, nghĩ lại câu nói Hoàng Hách nói với mình, trong lòng Tô Lệ dấy lên cảm giác mơ hồ. Cô cảm nhận được sự tôn trọng mà Hoàng Hách dành cho cô!
“Nào nào nào, nếm thử món gà hầm ở đây đi!”, Hoàng Hách cắt ngang mạch suy nghĩ của cô, cầm đũa lên gắp miếng cánh gà đặt vào bát Tô Lệ: “Anh đảm bảo là em chưa bao giờ được ăn mùi vị này đâu”.
“Vậy sao?”, Tô Lệ nửa tin nửa ngờ, há miệng cắn một miếng. Sau đó biểu cảm trên khuôn mặt cô trở nên ngạc nhiên: “Ôi, ngon thật đấy!”.
Vừa nói cô bé này hoàn toàn không còn chú ý đến hình tượng thục nữ gì nữa, gắp miếng to ăn nhồm nhoàm luôn.
Nhìn Tô Lệ ăn uống vui vẻ như vậy, khuôn mặt Hoàng Hách cũng nở nụ cười ấm áp. Anh cũng gắp một miếng thịt gà cho lên miệng.
Ngay lập tức, một mùi hương kỳ lạ ập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-xuat-chung/1716447/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.