Hoàng Hách nhìn anh ấy gật đầu, thầm ghi lòng tấm chân tình này.
…
“Tinh~”
Đèn trên cửa phòng phẫu thuật bị tắt.
“Soạt” một tiếng, một đám người đột nhiên vây đến, nhìn cánh cửa phòng phẫu thuật với ánh mắt tràn đầy lo lắng. Đám người này chính là những thanh niên khiêng người đàn ông trung niên này đến bệnh viện, lúc này vết thương của bọn họ đều đã được xử lý.
Vừa nãy, một bác sĩ đi ra khỏi phòng phẫu thuật, bọn họ cũng chạy đến vây quanh hỏi thăm tình hình. Nhưng vị bác sĩ đó lại chỉ hừ lên một tiếng, như thể gặp chuyện bực mình trong phòng phẫu thuật vậy, hất tay ra rồi đi luôn. Thái độ của vị bác sĩ đó khiến tâm trạng bọn họ trở nên căng thẳng. Nếu không phải sợ làm phiền đến việc cấp cứu của đại ca họ, bọn họ e rằng đã xông vào phòng phẫu thuật từ ban nãy để hỏi cho ra nhẽ rồi.
Cánh cửa phòng phẫu thuật cuối cùng đã mở ra, một cô y tá bước ra ngoài trước.
“Sao rồi ạ”, đám người lập tức vây quanh, nhao nhao lên hỏi cô y tá.
“Yên tâm đi, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, sẽ được ra ngoài nhanh thôi”, khuôn mặt cô y tá nở nụ cười nhẹ, ngọt ngào nói.
Vừa nói xong, chiếc giường bệnh có người đàn ông trung niên đang nằm được đẩy ra, trên giường bệnh, sắc mặt người đàn ông trung niên đã trở nên hồng hào, nhưng lúc này anh ta vẫn chưa tỉnh lại.
“Cảm ơn bác sĩ, cảm ơn bác sĩ ạ!”, mấy người thanh niên cứ liên tục cúi gập người trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-xuat-chung/1716440/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.