“Để tôi thử xem!”, Hoàng Hách nhìn Quách Lai, trịnh trọng nói.
Sắc mặt Quách Lai do dự, dường như không thể quyết định. Những trường hợp chết người do không cứu chữa được xảy ra rất thường xuyên, nhưng nếu để một bác sĩ thực tập tham gia phẫu thuật, tính chất sẽ không còn như vậy nữa. Nếu bị người ta cố tình phóng đại sự việc, nói bệnh viện coi thường tính mạng, để một bác sĩ thực tập tham gia phẫu thuật nên dẫn đến bệnh nhân tử vong, bệnh viện sẽ chịu một luồng dư luận rất lớn.
“Xí, cậu sao”, Vương Húc Minh cười khẩy với vẻ coi thường: “Cậu cũng không nhìn lại thân phận của mình đi, bác sĩ thực tập!”.
Anh ta cho rằng y thuật có quan hệ mật thiết với tuổi tác. Như anh ta đây một người đã làm bác sĩ hơn hai mươi năm, từng gặp rất nhiều trường hợp phức tạp, nên y thuật tự nhiên cũng giỏi lên. Nhưng một bác sĩ thực tập vừa mới tốt nghiệp ra trường như Hoàng Hách, làm gì biết y thuật gì chứ.
“Anh không làm được, không có nghĩa là người khác không làm được!”, Hoàng Hách lạnh lùng nhìn Vương Húc Minh, rồi lại lên tiếng: “Y thuật vốn kèm theo kỳ tích, nếu đến một bác sĩ mà không có can đảm theo đuổi kỳ tích, thì y thuật có cao đến mấy cũng chỉ là một lang băm thôi!”.
Lời nói của Hoàng Hách âm vang từng chữ một, như tiếng sấm dội trong tim mọi người. Mọi người nghe xong như được ngộ ra điều gì đó, nên ánh mắt nhìn Hoàng Hách cũng thêm nhiều phần khâm phục. Không cần biết y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-xuat-chung/1716437/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.