“Không phải, không phải như thế.”
Mộ Dung Bắc Uyên bước lên, nắm thật chặt tay của Chiêu Vũ đế: “Phụ hoàng, người là thiên tử, xử tử ai cũng là do nghiệp lớn của xã tắc. Ở vị trí của người, mọi điều đều là vì chính trị, làm gì có chỗ nào sai.”
Chiêu Vũ đế hơi run rẩy giơ cánh tay lên: “Uyên nhi, con đi truyền lệnh của trẫm cho Giới Luật Tư chuẩn bị một ly rượu độc, đưa đến Kinh Triệu phủ. Trẫm có thể vì tư tình mà dung túng cho nàng ấy, nhưng không thể không quan tâm đến Sát của Hải Nhi. Cho nên lúc này đây, trẫm sẽ không còn hạ thủ lưu tình nữa. Đi đi!”
Mộ Dung Bắc Uyên chua xót, nặng nề đồng ý: “Được rồi, nhi thần sẽ theo sự an bài của người.”
Sau khi Giới Luật Tư chuẩn bị xong rượu độc đã thông báo với Mộ Dung Bắc Uyên trước tiên.
“Điện hạ, khi nào đưa vật này cho Kinh Triệu phủ thì thích hợp?”
Mộ Dung Bắc Uyên nghĩ đến phản ứng của Chiêu Vũ đế thì hiểu được, nữ nhân kia đối với Chiêu Vũ đế quan trong đến cỡ nào.
Tự tay ban chết cho người mình từng yêu, hắn ta không thể không đau khổ.
“Đưa rượu độc cho bổn vương, bổn vương tự mình mang sang.”
Tối đó hắn không thấy người kia, chỉ nghe thấy tiếng đàn trước, cho nên vẫn chưa thấy được dung mạo thật sự của nữ nhân kia.
Sau này gặp được, cũng là lúc tinh thần không được sáng suốt, không hề có ấn tượng.
Bây giờ đi vào trong đại lao, cuối cùng cũng thấy rõ dáng vẻ của đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139740/chuong-1938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.