Mộ Dung Bắc Hải nói tiếp: “Ta e rằng cái chết của Phương Tú Yên không liên quan gì đến Hoàng Tần Minh, mà là với gia đình của ngươi. Ngươi nói ngươi hết lòng yêu thương Phương Tú Yên, vậy sao lại gả nàng ta cho Hoàng Tần Minh? Thậm chí vào ba năm trước, hoàn cảnh gia đình của nhà Hoàng Tần Minh càng không thể so sánh với nhà ngươi. Cha ruột của Hoàng Tần Minh chết khi còn trẻ, nhà chỉ có hai mẹ con, ngươi không lo lắng con gái mình sẽ chịu thiệt thòi khi gả cho hắn ta hay sao?”
Nhìn thấy bọn hắn uy hiếp, khuôn mặt Phương lão gia như sụp xuống.
Mộ Dung Bắc Hải lạnh lùng nói: “Nếu còn không nói, cẩn thận ta sẽ bắt ngươi đến Kinh Triệu Phủ! Dùng cực hình thay phiên tra tấn, ta không sợ ngươi cứng miệng.”
“Ta nói, ta đã nói là được!”
Phương lão gia thở dài tuyệt vọng: “Không sai, thật ra cái chết của Yên Yên không liên quan đến Hoàng Tần Minh, thậm chí chúng nó còn cùng nhau dời ngày thành hôn, Hoàng Tần Minh cũng không sai, mà là Yên Yên, nó… đã có dự định cả đời cùng với anh họ nó. Nhưng anh họ của nó là một người có thói trăng hoa, nên ta và mẹ nó cảm thấy không đáng tin cậy nên không chịu gả con gái cho hắn. Không ngờ, anh họ Yên Yên sau khi uống rượu đã trượt chân và ngã xuống núi tử vong.”
“Dù sao chúng ta cũng là người thân của hắn ta, hắn ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn chúng ta cũng rất đau lòng. Nhưng mà Yên Yên cứ khóc lóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139714/chuong-1912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.