Mộ Dung Bắc Hải lập tức sững sờ, đang định lấy lý do nào đó cho có lệ.
Chợt nghe Hứa Mạn Nhi cực kỳ tự nhiên nở nụ cười nhìn về phía Triệu An Linh.
“Nghiêm đại nhân có điều không biết, là ta kéo điện hạ cùng đến đây tìm Triệu nhị tiểu thư.”
Triệu An Linh bước lên phía trước: “Trắc phi tìm ta có chuyện gì à?”
Hứa Mạn Nhi kéo tay nàng ấy: “Trước kia tình cờ nghe người ta nhắc đến, nói là Triệu nhị tiểu thư rất hay tìm tòi về son phấn và làm đẹp. Ầy, hôm qua ta không cẩn thận làm cánh tay bị thương, bây giờ vết thương đã lành lại rồi nhưng nhìn qua có vẻ sẽ để lại sẹo. Cho nên ta mặt dày đến hỏi Triệu nhị tiểu thư có phương thuốc nào trị sẹo không.”
Nàng nói xong lại nhìn Mộ Dung Bắc Hải: “Vì ta ngại đi một mình đến đây nên kéo điện hạ đi cùng.”
Sao Triệu An Linh lại không biết nàng đang bịa chuyện, lúc này cũng lên tiếng phụ họa: “Hứa trắc phi hỏi đúng người rồi đó! Nói đến trị sẹo thì không có ai thông thạo hơn ta đâu, trong phòng ta cũng có rất nhiều loại thuốc mỡ trước đây tỷ tỷ để lại, lát nữa sẽ đưa cho trắc phi một ít.”
Nghiêm Chính nghe vậy không tiện nói chen vào, trong lòng cũng không nghi ngờ gì nữa.
Mộ Dung Bắc Hải đơn giản hỏi: “Nghiêm đại nhân phải đi rồi à?”
“Đúng vậy! Hạ quan còn phải về Đại Lý Tự xử lý công việc, không ngồi lại cùng hạ và trắc phi được nữa, xin cáo từ trước.”
Chờ Nghiêm Chính đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139708/chuong-1906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.