Trước đó nàng có nghe Triệu Đường nói đến việc mẹ con Mộ Dung Bắc Quý bị biếm thành thứ dân, trong lòng có chút không tiếp thu được. Một mặt, nàng chán ghét Mộ Dung Bắc Quý nhưng là về sau lại cảm thấy hắn giống như là đứa trẻ chưa lớn, nói đến hận thì trong lòng lại không cách nào hận hắn. Đó dù sao cũng là người nàng đã yêu rất nhiều năm, cắm rễ trong lòng nàng rất nhiều năm, dù là nhổ đi, vết thương còn lại sẽ không dễ dàng tan biến. Bây giờ bất chợt không có chuẩn bị gì mà gặp mặt, hai người đều khẽ giật mình.
Ngược lại là Liên Vãn Tình mở miệng trước: “An Linh, sao ngươi lại ở đây?”
Triệu An Linh hành lễ với bà, lúc này xưng hô với bà như thế nào đây. Bây giờ gọi mẫu phi thì không thích hợp, gọi nương nương cũng không ổn, gọi phu nhân thì càng vô lễ. Triệu An Linh chỉ có thể tránh đi xưng hô mà đáp: “Là ta có chút việc tư thỉnh cầu Tần đại nhân giúp đỡ, người và công tử vì sao lại ở đây?”
Quản gia của gia đình kia cất giọng nói: “Các ngươi nếu quen biết với quan viên của Kinh Triệu phủ, không phải sẽ bao che các ngươi sao? Vậy chúng ta cũng không đồng ý! Rõ ràng là các ngươi không cẩn thận bị mắc lừa, trách không được người ngoài.”
Tần Nghiên khó hiểu hỏi thăm chuyện gì đã xảy ra, sau khi nghe đối phương nói rõ sự tình, trong lòng thầm nghĩ “không tốt.”
Loại chuyện này, trước kia cũng không phải chưa từng gặp qua. Đúng là Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139598/chuong-1796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.