Người lúc thiếu tiền thì tâm tư khó tránh khỏi lung lay.
Hắn thầm nghĩ, nếu có thể lén bán căn nhà này đi, nhất định là thu hoạch tương đối khá. Đến lúc đó mang theo một khoản tiền bỏ trốn, ông trời cũng không quản được hắn.
Mấy người bọn họ đến bên ngoài căn nhà, Mộ Dung Bắc Quý và Liên Vãn Tình xem xét bề ngoài một chút, cảm thấy không đến nỗi nào, chờ sau khi đi vào sẽ xem xét kỹ lưỡng bốn phía căn nhà này.
Tuy không thể so sánh với nơi ở lúc trước của bọn họ nhưng thiết kế lại tinh xảo, tâm tư không ít. Nhìn ra được chủ nhà là dùng tâm, Mộ Dung Bắc Quý quay đầu lại hỏi: “Nơi này xem ra còn rất mới, tại sao ngươi lại đột nhiên bán đi?”
Người kia thở dài: “Chuyện làm ăn trong nhà ta đều dần dần chuyển đến Nguyên Ải, bây giờ chỉ còn lại ta một thân một mình ở kinh thành, thực sự rất cô đơn, nên mới dự định đem sản nghiệp ở đây bán đi, rời kinh đi tìm người nhà.”
Mộ Dung Bắc Quý nhẹ gật đầu, không nghi ngờ gì.
Xem xét gần nửa ngày, đừng nói là Mộ Dung Bắc Quý, ngay cả Liên Vãn Tình cũng cảm thấy hài lòng.
Là lần đầu tiên bà mua một căn nhà nên cũng không rõ ràng giá cả. Lúc này chỉ có thể thăm dò: “Nơi này bao nhiêu tiền?”
Đối phương dựng thẳng lên ba ngón tay: “Chắc một giá, ba vạn lượng!”
Liên Vãn Tình nhẩm tính số bạc trong người, không khỏi nhíu mày. Giá này so với dự đoán của bà còn đắt hơn gần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139596/chuong-1794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.