Chương trước
Chương sau

Bình tĩnh lại thì thấy người cầm đầu chính là Mộ Dung Bắc Hải.
Chân của Mộ Dung Bắc Hải cũng đã bình phục kha khá rồi, hôm nay cưỡi ngựa cũng khá thoải mái.
Sau khi thân tín của hắn ở trong cung phát hiện ra Trữ quốc công có ý đồ mưu phản, thì liền phái người đi báo cho Sơn Vương phủ.
Cho nên bây giờ hắn lập tức dẫn binh lính mau chóng chạy đến đây.
Nhìn thấy Chiêu Vũ đế ở phía xa, Mộ Dung Bắc Hải vội vã tiến lên: “Phụ hoàng, người không sao chứ?”

Động tĩnh ở bên ngoài rất nhanh đã truyền vào trong cung.
Mộ Dung Bắc Quý vốn đang đi theo Trữ quốc công ra đến đại điện thì nghe thấy thuộc hạ hoảng hốt báo cáo.
“Không xong, không xong rồi! Tần Khâm đã đưa ngự lâm quân đến bên ngoài cửa cung rồi, hơn nữa phía sau còn có vô số xe ngựa, dường như hoàng thượng vẫn đang còn sống.”
“Ngươi nói gì!”
Sắc mặt của Trữ quốc công lập tức biến đổi: “Làm sao có thể, Phong Duật Thiên đã đảm bảo với ta rằng nhất định sẽ không để lại bất kỳ sai sót nào, tuyệt đối sẽ không để cho Chiêu Vũ đế một con đường sống cơ mà? Rốt cuộc thì Sơn trang Bách Thảo làm ăn kiểu gì thế hả!”
Dường như Mộ Dung Bắc Quý đã lường trước được kết quả, hắn bình tĩnh hỏi lại: “Bây giờ bọn họ đã đi đến đâu rồi?”
“Cả hai phe đều đang giao chiến ở Thần Hổ Môn, bây giờ quân số đang ngang ngửa nhau. Nhưng mà Sơn Vương mang binh lính trong phủ tới, chỉ sợ là không lâu nữa Lập Vương phủ, các vị Hầu gia Bá gia hay thậm chí là các trọng thần, thị vệ cũng sẽ liên tục chạy đến để cứu giá. Một khi đã có nhiều người đến thì chỉ sợ là chúng ta sẽ bị thất thế!”
Gương mặt Trữ quốc công trở nên dữ tợn: “Bây giờ cử binh đi công kích Chiêu Vũ đế là quan trọng nhất, đừng hao tổn sức lực với ngự lâm quân nữa! Mau truyền lệnh xuống, tất cả mọi người đều phải cố gắng để giết Chiêu Vũ đế. Giết chết hắn ta thì điện hạ mới có cơ hội kế vị.”
Mộ Dung Bắc Quý nắm chặt bàn tay trong vô thức, lòng bàn tay hắn liên tục đổ mồ hôi lạnh.
Từ đầu đến cuối, Trữ quốc công chưa từng hỏi xem hắn có muốn ngôi vị hoàng đế này hay không.
Ông ta luôn thay hắn quyết định tất cả, đâu hỏi qua ý kiến của hắn bao giờ?
Chỉ sợ là đến khi hắn thật sự có cơ hội để làm chủ giang sơn rồi thì Trữ quốc công vẫn sẽ là người giật dây ở phía sau của đế vương, nhiếp chính cai quản triều đình.
Đối với ngoại công mà nói thì hắn chỉ là một công cụ mà thôi, chỉ là bù nhìn không hơn không kém.
Nghĩ đến đây thì Mộ Dung Bắc Quý đã tàn nhẫn hạ quyết tâm.
Hắn nắm lấy chủy thủ, một giây tiếp theo liền đưa lên trên cổ Trữ quốc công.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.