Mộ Dung Bắc Uyên nở nụ cười “Tốt. Gia đình các ngươi mau đoàn tụ đi.”
Ý của hắn là bảo hai mẹ con tiến lên. Nhưng không hiểu sao. Hai mẹ con này không chịu ngẩng đầu mà tiếp tục nhìn chằm chằm mặt đất.
Đáng lẽ trong tình huống này, các nàng nên tỏ ra vui mừng mới phải.
Sao lại hành động như vậy. Nhất là với phu quân và phụ thân đã lâu không gặp.
Mộ Dung Bắc Uyên có chút khó hiểu, Triệu Khương Lan cũng lộ vẻ bối rối.
Chờ hai mẹ con đi đến bên cạnh Ngụy An, Ngụy An vội vàng giữ chặt tay của đối phương.
Vừa cúi đầu nhìn xuống, hắn ta không khỏi ngỡ ngàng.
Hai người này không phải là phu nhân và nhi tử của hắn ta!
Hắn ta sợ hãi đứng lên: “Điện hạ, đây là ý gì! Lẽ nào ngài cho hai người giả dạng phu nhân và nhi nữ đến lừa gạt Ngụy mỗ sao, ngài tưởng Ngụy mỗ sẽ không nhận ra hả!”
Mặt Mộ Dung Bắc Uyên biến sắc.
“Ngươi nói cái gì vậy, sao có thể sai được chứ, bọn họ đều được đưa từ trong kinh thành đến đây, hơn nữa còn thừa nhận là phu nhân và nhi nữ của ngươi mà.”
Ngụy An dường như nghĩ đến điều gì, hắn ta càng thêm lo lắng.
Nếu tất cả mọi thứ không phải do Mộ Dung Bắc Uyên sắp đặt, vậy có khi nào là nhà họ Liên làm không?
Lẽ nào Liên Tư Thành biết hắn ta có ý đồ tạo phản, nên mới cố ý đánh tráo?
Nữ nhân vẫn im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng, nàng kề sát bên tai Ngụy An nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139537/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.