Hành động lần này của bọn họ không khác gì với đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng.
Thay vì nói là chờ đợi tin tức, thì chi bằng cứ nói là chờ đợi xem số mệnh bản thân là sống hay chết.
Đến nửa đêm, Triệu Khương Lan có chút buồn ngủ nằm lên chiếu để nghỉ ngơi.
Nàng đột nhiên nghe thấy kêu tiếng chít chít chít bên tai, nàng mệt lã người dụi dụi mắt, thì phát hiện có một con chuột nhỏ đang khều tai nàng.
Triệu Khương Lan lập tức ngồi thẳng dậy, phát hiện con chuột nhỏ lại mang đến cho nàng một tờ giấy.
Nhờ vào tia sáng lập lòe, nàng mở tờ giấy đó ra.
Chỉ thấy bên trên viết một chữ: Đợi!
Vẻ mặt của Triệu Khương Lan vui mừng bất ngờ, liền nhỏ tiếng gọi Điền Tư Nhật dậy.
“Sao rồi? Có trả lời gì rồi sao?”
“Khi nãy ta nhận lại một bức thư, trong thư có viết một chữ, đợi.”
Điền Tư Nhật liền vui vẻ hẳn ra: “Bọn họ quả nhiên không khiến ta thất vọng mà, như vậy xem ra, là bọn họ đã đồng ý rồi!”
Sở dĩ Diêu Hoàng Đình và Tần Mạnh Phi đồng ý, ngoài việc bản thân bọn họ và Điền Tư Nhật lúc trước có cảm tình sâu nặng và không thích chiến tranh ra, thì cũng có liên quan đến việc thủy quân Đông Nam liên tiếp thất bại.
Theo như họ thấy, đây không chỉ là bởi vì quân triều đình đánh đâu thắng đó.
Rất có khả năng là do thủy quân Đông Nam làm chuyện trái với ý trời, bởi vậy đến ông trời cũng không giúp bọn chúng nữa.
Trong quân đội, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139502/chuong-1699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.