Lúc nghĩ đến Mộ Dung Bắc Uyên, trong lòng Triệu Khương Lan nảy sinh một sức mạnh cực lớn.
Tốt quá rồi, hắn không có ngã một cái mà không gượng dậy, hoặc vì sự biến mất của bản thân mà đắm chìm vào bi thương.
Hắn chọn cách phấn chấn lại từ đầu, còn cương quyết gỡ lại một hiệp.
Đây mới là người đàn ông mà nàng yêu, vĩnh viễn sẽ khiến nàng cảm thấy tự hào!
Càng khiến Triệu Khương Lan vui hơn là, nàng lúc trước là giả bộ nói Mộ Dung Bắc Uyên đã nghĩ ra biện pháp.
Vốn là vì muốn khiến Liên Tư Thành dao động không kiên định, nói không chừng sẽ có thể từ bỏ hỏa công.
Nhưng giờ đây bọn chúng dùng tiếp cách này mà vẫn thất bại rồi, đây có thể chứng minh rằng những lời nàng nói không hề sai.
Chỉ là Liên Tư Thành không tin, lại tin Mặc Tuyền.
Nghĩ đến chuyện này, Triệu Khương Lan liền thanh thản đi tìm bọn họ.
Nàng đi ra đến ngoài doanh lều, cố ý để lộ biểu cảm rất tiếc nuối.
Vừa nhìn thấy mặt của Liên Tư Thành, Triệu Khương Lan liền thở dài không ngừng.
“Liên tướng quân, lúc trước ta nói với người rồi, nhất định đừng xem thường Mộ Dung Bắc Uyên! Tôi đã nói hắn đã nghĩ ra đối sách, nhưng người lại không tin ta, lại đi tin người không có tài cán gì thực sự, mới rơi vào cục diện thất bại như ngày hôm nay.”
Mặc Tuyền không nghe tiếp được nữa, nghiến răng hỏi: “Họ Triệu ngươi là có ý gì? Ngươi có phải là đang cười trên nỗi đau người khác, cười thầm trong lòng!”
“Lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139489/chuong-1686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.