Những gì nàng nói quả thực rất hợp lý, mặc dù chuyện này sẽ khiến người khác cười ra nước mắt, nhưng đúng là cách này bây giờ tương đối hiệu quả.
Vì vậy, sau một hồi đấu tranh, Mộ Dung Bắc Uyên chỉ đành cam chịu số phận và gật đầu đồng ý.
“Được rồi, cứ làm theo những gì các nàng nói đi!”
Triệu Khương Lan cười khì khì, đưa tay chọt vào mặt hắn: “Thật không ngờ lại có một ngày Thần Vương điện hạ lại trở thành tân nương của ta, có thể cưới được một mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần như vậy, thật đúng là may mắn cho ta”
Mộ Dung Bắc Uyên liếc nàng một cái và cảnh cáo: “Nàng có thể bớt châm chọc ta vài câu đi” Triệu Khương Lan lại tiếp tục nịnh nọt: “Làm sao thế?
Lẽ nào mỹ nhân của ta mắc cỡ rồi, nào, nào, nàng lại đây để tướng công hôn một cái nào”
Mộ Dung Bắc Uyên thuận thế bóp mũi nàng: “Không được nói bậy!”
Lúc trời vừa hửng sáng, Thanh Đào dẫn người đến một hiệu may gần đó để mua quần áo cưới may sẵn.
Bởi vì trang phục tân nương là dành cho Mộ Dung Bắc Uyên, nên nàng ấy phải đặc biệt dặn dò chủ tiệm: “Làm phiền lấy cho ta lễ phục của tân nương có kích cỡ lớn nhất.”
Chủ tiệm lấy ra một cái, Thanh Đào lắc đầu: “Nếu như có thể nới phần vai áo rộng ra một ít nữa thì tốt rồi.
“Còn chưa đủ sao?” Chủ tiệm thấy hơi ngạc nhiên: “Xem ra tân nương này không gầy nhỉ, bộ trang phục này là đã to lắm rồi đấy.
Cũng may chủ tiệm sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139421/chuong-1618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.