Triệu Khương Lan nghi ngờ hỏi: “Một trăm lượng?” “Không.” “Không phải là một ngàn lượng chứ, chỉ là chuyện nhỏ như vậy… Từ Vinh Mộc hừ một tiếng: “Là một vạn lượng!” Triệu Khương Lan đứng dậy: “Cái gì? Cái này, thật là nực cười.” “Không phải phu nhân vừa nói, công tử có tiền sao? Vì hắn thích nên không thể làm gì được.” Triệu Khương Lan giả bộ do dự, sắc mặt Từ Vinh Mộc đắc ý: “Chi bằng phu nhân quay về hỏi Tiền công tử trước, cho dù có muốn hay không, Từ mỗ đều sẽ chờ tin Trong quán trọ, Triệu Khương Lan chuyển lời của Từ Vinh Mộc cho Mộ Dung Bắc Uyên. Hắn giễu cợt: “Ta biết hắn ta có thủ đoạn nào đó đang chờ ta. Nếu chuyện này thật sự liên quan đến thủy quân Đông Nam, e rằng sẽ chấn động tới triều đình và dân chúng. Trong thiên hạ, lẽ nào là Vương thổ, hắn còn dám ở chỗ Giang Nam này ngông cuồng như vậy, phụ thân biết được nhất định sẽ không chút do dự mà trừng trị hắn!” Triệu Khương Lan xoa lông mày: “Vậy phải làm sao bây giờ?” không phải không có cách, phải xem ngài ấy có chấp nhận hay không?” Triệu Khương Lan có chút cảnh giác liền hỏi: “Cách gì?” “Từ mỗ quen biết một người bạn sẵn sàng cho vay tiền… nếu ai cấp bách thì có thể mượn hắn ta một ít tiền rồi trả lại sau. Dù sao Tiền công tử cũng có tiền, sợ không thể lấp đầy được khoảng trống này sao.” Triệu Khương Lan trong lòng cười chế nhạo, thì ra là như vậy. Khoản tiền cho vay mà bọn họ bỏ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]